Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 230: Trở về hạm đội
Cập nhật lúc: 2025-12-11 12:24:57
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
May mà đầu óc tỉnh táo, nhưng vẫn còn tỉnh táo.
Có đ.ấ.m mạnh cho một cú: "Mày c.h.ế.t ? Lúc động vật biến dị, thực vật biến dị công thành, mắt mày mù ? Phàm là những kẻ từng ăn thịt , mấy ai sống sót ? Mày c.h.ế.t thì nhảy sông đập đầu tường, bớt liên lụy đến bọn tao!"
Kẻ cam lòng Mộc Cửu Nguyệt một cái, : "Tao chỉ đùa chút thôi mà. Xe của nó ngon thật..."
"Ngon thì ngon, nhưng mày xăng ? Không thì nó cũng chỉ là cục sắt, ai mà đẩy cho nổi?"
"Vậy cứ để nó như thế ?"
"Không thì thế nào nữa? Trên nó đến cái ba lô cũng chẳng ."
Kẻ lúc mới vẫy tay với Mộc Cửu Nguyệt: "Nhóc con, coi như mày đỏ đấy!"
Mộc Cửu Nguyệt , , là các đỏ đấy.
Mộc Cửu Nguyệt cưỡi xe rời khỏi khu trú ẩn Thủ Đô, ngoài mười mấy dặm thì đến bờ biển.
Xem tốc độ nước biển xâm lấn ngày càng nhanh hơn .
"Cửu Nguyệt, ở đây!" Vệ Liệt từ xa vẫy tay với Mộc Cửu Nguyệt.
Mộc Cửu Nguyệt thu xe mô tô, về phía Vệ Liệt, một chiếc ca nô đậu ở bờ biển đợi cô.
"Vẫn thuận lợi chứ?" Vệ Liệt hỏi.
"Thuận lợi." Mộc Cửu Nguyệt nghĩ nghĩ, : "Cũng tính là thuận lợi, g.i.ế.c Tuyết Diên."
"Cô đụng độ Tuyết Diên ?" Vệ Liệt ngạc nhiên hỏi: "Không cô ở khu trú ẩn Tây Nam ? Lặn lội đường xa chạy tới đây gì?"
Tuyền Lê
"Vì một chút đồ , nhưng nẫng tay ." Mộc Cửu Nguyệt đắc ý trả lời: "Sau kể cho , , về ."
"Được."
Vệ Liệt đưa Mộc Cửu Nguyệt đổi hai thuyền, cuối cùng cũng trở về hạm đội của .
"Cửu Nguyệt."
"Cửu Nguyệt."
"A Cửu!"
Ngày càng nhiều vây quanh, mặt mỗi đều tràn ngập niềm vui sướng và hạnh phúc, nụ so với những dân nơm nớp lo sợ ngày mai ở khu trú ẩn Thủ Đô quả thực khác biệt .
Trái tim Mộc Cửu Nguyệt cũng trở về đúng chỗ, vẫy tay với : " họp , hôm nay cho ăn tiệc!"
"Ồ ồ ồ ồ!" Mọi lập tức reo hò ầm ĩ.
Mộc Cửu Nguyệt về liền tìm Sở trưởng Lâm, Vệ Liệt, Lận Trăn tới, bắt đầu tổng kết hành động .
Mộc Cửu Nguyệt rõ tình hình thực tế cho bọn họ : "Số lương thực lấy từ khu trú ẩn Thủ Đô , xấp xỉ con ."
Mộc Cửu Nguyệt giơ ba ngón tay lên.
Sở trưởng Lâm kích động hỏi: "Lượng dùng trong ba năm?"
Lận Trăn: "Ba mươi vạn tấn?"
Vệ Liệt: "Khẩu phần lương thực cho ba mươi vạn trong một năm?"
Mộc Cửu Nguyệt mỉm trả lời: "Ba mươi triệu tấn."
Sở trưởng Lâm: "Hít. Tổng sản lượng lương thực cả năm của nước Đông Đại đây, một nửa cũng chỉ đến thế thôi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-230-tro-ve-ham-doi.html.]
Lận Trăn hỏi: "Vậy lương thực đủ cho căn cứ Bình Minh chúng ăn bao nhiêu năm?"
Vệ Liệt : "Khẩu phần ăn mấy chục năm là đủ . Đó là còn trong trường hợp ăn no uống say đấy. Anh nghĩ xem, chỗ lương thực nuôi mười mấy tỷ còn nuôi nổi, huống hồ chúng hiện tại mới hơn sáu mươi vạn ."
Mọi tính toán kỹ , lập tức vui vẻ mặt.
Chứ còn gì nữa.
Chỗ lương thực cứ ăn tẹt ga, ăn đổi món liên tục, nuôi heo nuôi gà nuôi vịt, ủ rượu đường, cứ ăn thoải mái, cũng đủ cho họ ăn đến c.h.ế.t!
"Khu trú ẩn Thủ Đô mà kiếm nhiều lương thực thế nhỉ?!" Lận Trăn tặc lưỡi.
Sở trưởng Lâm : "Theo kế hoạch ban đầu, lẽ lương thực sẽ tập trung ở Thủ Đô, đó thông qua đầu mối trung chuyển vận chuyển đến các nơi cứu trợ thiên tai. Chỉ là ngờ, thiên tai nhân họa cùng lúc ập đến, thiên tai cắt đứt đường , nhân họa là bên loạn. Số lương thực cũng đành chìm mặt nước. Nếu động đất sóng thần phá hủy nghiêm trọng địa hình, mấy kẻ ở khu trú ẩn Thủ Đô tuyệt đối sẽ từ bỏ lương thực ."
" ." Vệ Liệt tỏ vẻ tán đồng: "Hiện tại địa hình bên ngoài khác . Chúng dọc đường đến đây, đồng bằng xưa biến thành đồi núi, núi cao biến thành hồ nước, thành phố biến thành hoang vu, lục địa biến thành đại dương. Bọn họ cũng vận chuyển lương thực lắm, nhưng ngặt nỗi đường sắt hủy hoại , nền đường bộ cuốn trôi, họ chuyển cũng chuyển . Chỉ đành mang bao nhiêu bấy nhiêu thôi."
"Chính là như , họ từng nghĩ đến việc chia lương thực cho dân thường ?" Lận Trăn tức tối : "Đã mang , chia cho dân cũng mà! Cũng sẽ nhiều c.h.ế.t đói như ."
Sở trưởng Lâm : "Cậu đấy, tâm lý của , định là lãnh tụ . Những kẻ đó là các lãnh đạo lớn ngày xưa, bọn họ tấm lòng của lãnh đạo lớn ."
"Chúng gánh vác vận mệnh của khác. Nếu bọn họ thể tới Tây Bắc, thể giúp họ một tay. Nếu , đó là mệnh của họ." Mộc Cửu Nguyệt lạnh lùng : "Ngoài chuyện đó , còn một thu hoạch lớn nữa. cướp một món đồ từ tay Tuyết Diên, gọi là Tức Nhưỡng. Tức Nhưỡng là do tên béo giao dịch với , đưa về, Tức Nhưỡng thuộc về ."
Sở trưởng Lâm và Lận Trăn đều ngơ ngác: "Tức Nhưỡng?"
Vệ Liệt cũng sững một chút, hồi lâu mới phản ứng : "Là Tức Nhưỡng theo cách hiểu của ?"
", chính là cái đang hiểu đấy." Mộc Cửu Nguyệt gật đầu: "Trong truyền thuyết, loại đất thể sinh trưởng vô hạn, sinh sôi vô hạn."
Sở trưởng Lâm và Lận Trăn : "Thế thì thần kỳ quá ?"
"Chúng đều trải qua Thái Tuế , còn cảm thấy Tức Nhưỡng thần kỳ nữa ?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi ngược .
"Có lý." Ba đồng thanh trả lời.
"Hiện tại Tức Nhưỡng gian của hấp thu, tin là diện tích thể gieo trồng lên tới vài ngàn mẫu, cũng thể là cả vạn mẫu, kỹ, chủ yếu là thời gian. Độ phì nhiêu của đất trực tiếp tăng gấp đôi, trở thành loại đất hữu cơ màu mỡ nhất. Nói cách khác, cho dù chúng lương thực dự trữ , chỉ dựa những mảnh đất , cũng thể nuôi sống mấy chục vạn của căn cứ Bình Minh." Mộc Cửu Nguyệt vô cùng thẳng thắn thông báo.
Sở trưởng Lâm kích động đỏ cả mắt: "Ha ha ha ha ha, quá, quá ! Cuối cùng cũng bao giờ lo c.h.ế.t đói nữa!"
Vệ Liệt : "Tuy chúng đều thiếu lương thực nữa. mà, vẫn nên để dân chúng , bọn họ thể đ.á.n.h mất ý chí sinh tồn trong mạt thế ."
", cũng nghĩ như ." Lận Trăn thở phào nhẹ nhõm, : "May mà đều bình an trở về, mấy ngày nay sống trong dày vò, cứ sợ xảy chuyện."
"Chẳng bình an trở về ?" Mộc Cửu Nguyệt : "Để ăn mừng thu hoạch của chúng , tối nay tất cả ăn tiệc!"
"Không thành vấn đề."
Mộc Cửu Nguyệt đến nhà kho trống, từ trong gian lôi một đống gạo mì dầu muối, trứng gà, rau củ, các loại thịt, còn cả hamburger, khoai tây chiên mà trẻ con thích ăn nhất mạt thế.
Máy sữa cũng bày , một trận trò.
Đêm hôm đó, cả hạm đội đều tràn ngập bầu khí hạnh phúc vui vẻ.
Còn mấy chục gia nhập căn cứ Bình Minh , thấy cuộc sống thế , tất cả đều rơi những giọt nước mắt đói khát.
Sớm căn cứ Bình Minh sống sướng thế , bọn họ qua đây từ lâu !
Hu hu hu hu hu.
Hơn mười kẻ may mắn chọn từ khu trú ẩn Đông Bắc càng ôm đầu rống, nữa cảm tạ thần linh phù hộ, bọn họ xui xẻo bao nhiêu , cuối cùng cũng gặp may ! Bọn họ cơm ăn !
Còn nhà của Sở trưởng Lâm, cũng như các nhân viên nghiên cứu đưa về , ai nấy đều hạnh phúc ôm bát, cắm đầu ăn lấy ăn để!
Vương Bàn Bàn ngừng cảm thấy may mắn, quyết đoán dùng Tức Nhưỡng để giao dịch, quả thực là quá hời !
Tức Nhưỡng giữ cũng chẳng tác dụng gì, đổi lấy một đời bình an, quá xứng đáng!