Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 174: Xưởng đóng tàu bỏ hoang
Cập nhật lúc: 2025-12-04 06:23:01
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Cửu Nguyệt bật dậy thẳng : "Xưởng tàu? Mấy thứ đều ngập hết ?"
"Bình thường xưởng tàu đều xây ở bờ biển, nhưng cũng ngoại lệ." Lận Trăn trả lời: "Tin tức là do một đội lính đ.á.n.h thuê đích thăm dò mang về, đồ đạc ở đó quá nhiều, bọn họ mang hết, nên dùng tin tức đổi lấy điểm tích lũy. cho quan sát từ xa, tin tức là thật."
Mộc Cửu Nguyệt lập tức tỉnh táo hẳn: " là đang buồn ngủ gặp chiếu manh. Có lô tàu , lúc chúng di dời cũng cần lo thiếu thuyền nữa."
" ." Lận Trăn cũng vui mừng, : " thế, tuy mưa axit tạnh, nhưng tốc độ mực nước dâng lên quả thực quá nhanh! Mấy ngọn núi chỗ chúng , cũng còn cầm cự bao lâu."
"Được ngày nào ngày đó." Mộc Cửu Nguyệt trả lời: "Thời tiết bão cát và lốc xoáy cũng thích hợp để ."
Lần Mộc Cửu Nguyệt cùng Lận Trăn.
Vệ Liệt theo, nhưng từ chối.
Lý do là quá yếu ớt.
Vệ Liệt câm nín thể phản bác.
Mộc Cửu Nguyệt tìm lão Hầu, nhờ riêng cho một mẻ lương khô.
Dùng thịt, rau củ sấy, trứng gà, bột nếp trộn với mỡ, vo thành từng viên tròn cỡ bánh trôi nước.
Những thứ đều là lương khô khẩn cấp.
Dùng để bổ sung thể lực trong tình huống cấp bách, ăn một miếng một viên, chậm trễ công việc.
Lão Hầu Mộc Cửu Nguyệt sắp xa, lập tức buông việc trong tay xuống, đeo tạp dề lên, bắt tay chuẩn loảng xoảng.
Lão Hầu chỉ chuẩn loại lương khô cho Mộc Cửu Nguyệt, mà còn cho cô những suất cơm hộp đầy đủ dinh dưỡng, nướng bánh thịt, gói bánh bao, chủ yếu là đầy đủ thứ.
Lúc giao cho Mộc Cửu Nguyệt, là cả một đống to đùng!
Mộc Cửu Nguyệt giơ tay thu hết gian, bắt đầu kiểm tra trang vũ khí của .
Lão Hầu yên tâm lải nhải: "Cửu Nguyệt, đ.á.n.h thì đánh, đ.á.n.h thì chạy, chẳng gian ? Không thì trốn trong đó..."
"Biết , đừng lải nhải nữa, chú mười tám đấy. Chú cứ lo yêu đương với cô Tần cho , kết hôn thì kết hôn, sinh con thì sinh con, đồ dùng cho em bé cháu chuẩn đủ cho chú , cứ thế nhé, đây!" Mộc Cửu Nguyệt thẳng ngoảnh đầu .
Để lão Hầu phía mắng: "Con bé thối , lớn là lời nữa. Còn quản ngược cả ."
Bên phía Lận Trăn cũng chuẩn đầy đủ, nhưng chuẩn nhiều về trang hơn là thức ăn.
"Lại đây, thu hết đống ." Lận Trăn chỉ đống trang đất, : " nghi ngờ xưởng tàu cũng đồ, đến lúc đó nếu tiện đường, chúng sẽ tìm thử."
"Được." Mộc Cửu Nguyệt thu hết , hỏi: "Lần sắp xếp bao nhiêu cùng chúng ?"
"Sắp xếp hơn mười ." Lận Trăn trả lời: "Đều là tay thiện nghệ. Cũng đều là tâm phúc của ."
Mộc Cửu Nguyệt gật đầu, theo Lận Trăn đến hội họp với bọn họ.
Mười mấy xếp thành hàng ngang, nghiêm chỉnh, khí thế vô địch.
Dù bọn họ cởi bỏ quân trang, trở thành dân thường, nhưng trong xương tủy bọn họ vẫn luôn cho rằng là của Lận Trăn, là của căn cứ Bình Minh, là luôn sẵn sàng lao chỗ c.h.ế.t bất cứ lúc nào.
" nhiều lời thừa thãi, hy vọng chúng bao nhiêu thì về bấy nhiêu ." Mộc Cửu Nguyệt lượt phát cho họ mỗi một cái ba lô: "Bên trong đều là đồ cấp cứu, cất cho kỹ, là đồ giữ mạng đấy. nghi ngờ cái xưởng tàu bỏ hoang sẽ động thực vật biến dị ẩn nấp, kẻ địch của chúng con , mà là bọn chúng, hiểu ?"
"Rõ!" Mười mấy đồng thanh trả lời đều tăm tắp.
Mộc Cửu Nguyệt vô cùng hài lòng gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-174-xuong-dong-tau-bo-hoang.html.]
Làm việc chuyên môn với chuyên nghiệp đúng là sướng thật!
Không cần nhảm lặp lặp , lệnh hành cấm chỉ, quá thoải mái!
"Xuất phát!" Mộc Cửu Nguyệt ngay mặt bọn họ lấy từ gian một chiếc tàu, bọn họ mắt cũng chớp lấy một cái, đủ thấy Lận Trăn quản lý đến mức nào.
Mộc Cửu Nguyệt đối diện Lận Trăn, cùng xem bản đồ bàn.
Tàu điều khiển, cần lo lắng.
"Cô chỗ xem." Lận Trăn chỉ một địa điểm, : "Chỗ là một xưởng đóng tàu dân dụng, từng đóng một chiếc du thuyền trọng tải mười vạn tấn."
"Vậy là lợi hại . Thế tại tàu bỏ hoang?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi.
"Kinh doanh , hoặc là đứt gãy chuỗi vốn, đều khả năng." Lận Trăn trả lời: "Dân dụng và quân dụng là hai khái niệm khác . Dân dụng đều là tự lời tự lỗ. xưởng tàu sở dĩ bỏ hoang, thể liên quan đến mưa axit. Cái chúng đến nơi xem tình hình. Còn nữa, việc cô nhắc đến động thực vật biến dị, vô cùng tán thành. Cho nên, chuyến của chúng chỉ thể dùng trí, thể liều mạng."
"Đến lúc đó chúng sẽ ở vòng ngoài, giúp cô kiềm chế những động thực vật biến dị , cô thu bao nhiêu thì thu bấy nhiêu. Dù là một miếng sắt vụn cũng , chúng mang về để vá víu. một điều, cô tuyệt đối ham chiến, nhất định đặt an bản lên hàng đầu. Đương nhiên, nghĩ cô hiểu điều hơn ."
"Xưởng tàu tổng cộng bốn lối , trong đó một lối chìm đáy biển. lo ngại sinh vật biển biến dị sẽ xuất hiện, nên tạm thời chúng xem xét lối . Lối phía Bắc cố ý đ.á.n.h sập, nhất thời dọn dẹp , cũng tiện. Cho nên chỉ còn hai lối phía Tây và phía Nam."
Lận Trăn nhấn mạnh, gõ gõ hai lối , : "Kế hoạch của chúng là từ cửa Nam, cửa Tây. Lối thoát hiểm của chúng thiết lập ở đây, cô nhớ kỹ. Nếu xảy sự cố, lập tức chạy đến đây, chúng sẽ phục kích tại đây để tranh thủ thời gian cho cô."
Mộc Cửu Nguyệt nghiêm túc lắng , gật đầu: "Được, thành vấn đề. Đến lúc đó sẽ chuẩn cho các một vũ khí hạng nặng, an của giao cho các đấy."
Lận Trăn : "Chúng c.h.ế.t cũng lôi cô về."
Hai bàn bạc thêm nhiều chi tiết, cân nhắc đủ tình huống bất ngờ thể xảy .
Lận Trăn quả nhiên là thiên tài chỉ huy.
Chỉ một tấm bản đồ vẽ tay đơn giản cũng phân tích biến ảo khôn lường.
Mộc Cửu Nguyệt ăn uống no say xong liền ôm vũ khí, dựa thành tàu ngủ .
Lận Trăn ngủ, vẫn luôn duy trì cảnh giác.
Ánh xuyên qua, phủ lên vạn vật một lớp màu sắc huyền bí, khiến Mộc Cửu Nguyệt trông càng thêm thánh khiết.
Lận Trăn từng vô phỏng đoán về lai lịch của Mộc Cửu Nguyệt, nhưng cuối cùng dừng ở ý nghĩ: cô là cơ hội hối hận duy nhất mà ông trời ban cho nhân loại.
Cô rõ ràng xuất bình thường, thủ kinh , thua kém bất kỳ binh lính đặc chủng nào trướng .
Cô gian bí ẩn, quả thực là một cái bug siêu cấp.
Tuyền Lê
Cô là phụ nữ, mà phụ nữ đại diện cho hy vọng và tương lai.
Mỗi một ký hiệu cô, đều giống như lòng nhân ái và từ bi cuối cùng mà thế giới dành cho nhân loại.
Bảo vệ Mộc Cửu Nguyệt, chính là bảo vệ nhân loại.
Bảo vệ chính .
Hy vọng chuyến thuận lợi.
Bầu trời hửng lên ánh bình minh, Mộc Cửu Nguyệt kịp thời mở mắt .
"Anh cũng ngủ một lát ." Mộc Cửu Nguyệt : " canh gác cho ."
Lận Trăn : "Được."
Hai , ăn ý cần thành lời.