Ngày  cũng  khác gì  ngày, Đại Lang ở trong phòng ôn sách luyện chữ.
Ta đang nấu cơm trong nhà, Tú Nhi phơi chỗ nấm nhặt    ngoài chơi.
Chưa đầy một khắc , ngoài cửa  ồn ào   gọi .
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Ta  khỏi cửa thì thấy là góa phụ Lý trong thôn, nàng  kéo cổ áo Tú Nhi  ở ngoài cửa sân.
Phía  còn  con trai nàng  là Trụ Tử và ba đứa trẻ khác.
Tú Nhi gầy nhỏ,  nàng  kéo cổ áo, chân cũng  chạm đất.
Trên  Tú Nhi  là đất,   còn cắn môi vẻ mặt kiên cường, thấy   khỏi cửa thì hai hàng nước mắt lập tức rơi xuống.
Cô bé   , tất cả ấm ức đều  hết  đôi mắt .
Lòng n.g.ự.c  thắt  khó chịu, trong n.g.ự.c nghẹn  một .
"Ngươi thả Tú Nhi xuống  ,  gì thì  ."
Ta nhẹ nhàng kéo Tú Nhi  khỏi tay Lý quả phụ, cúi  phủi đất   Tú Nhi.
"Ngươi xem con Tú Nhi nhà ngươi đánh con trai  thành  cái dạng gì  hả?"
Lý quả phụ kéo con trai nàng  đến  mặt  để  xem.
Trụ Tử cao hơn Tú Nhi cả một cái đầu,   vạm vỡ lực lưỡng, Tú Nhi   thể đánh ?
"Mẹ Trụ Tử, Trụ Tử  thương ở  ?"
"Nhìn đây ,  trán nó    đập cho một cục u to tướng."
Lý quả phụ    chỉ  trán Trụ Tử cho  thấy.
Quả thật  một cái bọc nhỏ bằng móng tay, nếu   kỹ thì khó mà thấy .
"Con trai  mặt mày thế  thì   lấy thê tử kiểu gì?"
Lý quả phụ chống hai tay  hông, lớn tiếng than thở: "Sao ngươi  im lặng thế ? Ta   nhiều lời, nhưng con bé   mất  từ thuở nhỏ, thiếu sự dạy dỗ cũng là điều dễ hiểu.”
“Ngươi,  là  kế mới về, chẳng những  răn dạy, khuyên bảo nó,  còn để nó  con trai nhà   thương tích đầy mặt,  ngươi định xử lý chuyện  thế nào?"
Lý quả phụ nheo mắt  , ánh mắt đầy vẻ  thiện cảm.
"Đại Lang,  đây!"
Ta cất tiếng gọi lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tham-hao-hao/chuong-13.html.]
"Sao? Muốn đánh  ?" Lý quả phụ thấy  gọi Đại Lang thì liếc mắt hỏi.
"Con nít đánh  cũng   lý do chứ? Ngươi  hỏi thằng Trụ nhà ngươi xem con gái nhà    đánh nó ? Lại còn dùng gì để đánh nữa? Nếu nó đánh  thì tính ? Chẳng lẽ    cha thằng Trụ tử nhà ngươi mất sớm, ngươi là  mà dạy con   gì ?"
Tú Nhi   , đến giờ  cũng chỉ hiểu  một hai phần cử chỉ của nó.
Cũng may là Tú Nhi   , chứ nếu  Lý quả phụ  nó    dạy dỗ thì nó sẽ đau lòng  bao?
"Ngươi  năng kiểu gì đấy hả?" Lý quả phụ ưỡn ngực, chắn ngay  mặt .
Mọi   ăn no xong, n.g.ự.c   chứ?
Đã   thì so thử xem.
Ta kéo Tú Nhi  phía  lưng che chở, cũng chống tay  hông ưỡn n.g.ự.c nghênh chiến.
Nực ,  còn cao hơn nàng  nửa   chứ!
"Là học theo ngươi  đó!"
"Hây! Tú Nhi  đánh thằng Trụ nhà , ngươi còn  đánh  nữa ?"
"Ngươi hãy để Trụ tử  xem, Tú Nhi vì   đánh nó?"
Đứa trẻ thấy dáng vẻ  và  nó như sắp đánh , sợ hãi lùi về phía .
"Là, là con  cẩn thận đẩy ngã nó, nó dùng đá ném con..."
Trụ tử  dám  , cúi đầu ấp ú ấp úng .
"Nghe thấy ? Đây là thằng Trụ tử nhà ngươi , Tú Nhi nhà  còn   gì!"
Đại Lang từ trong nhà  , là một thiếu niên cao gầy, vài bước chân  tới, thấy  hai tay chống nạnh dáng vẻ  gây gổ, liền đưa tay kéo   phía  tấm lưng gầy yếu của nó.
Lòng  ấm áp, suýt chút nữa  rơi nước mắt.
Không hiểu vì   cảm thấy tự tin hơn  nãy  nhiều, thậm chí còn cảm thấy Lý quả phụ tuyệt đối   là đối thủ của .
"Đại Lang, con hỏi Tú Nhi xem là  chuyện gì."
Ta  kéo Đại Lang  phía  .
"Tú Nhi  bọn họ mấy  cùng  chơi trò chơi đá, Tú Nhi liên tiếp thắng mấy , Trụ tử  vui, liền đẩy ngã  , còn dùng chân đá và mắng  ."
Đại Lang  tức giận đến phát run, hai tay nắm chặt thành quyền, dáng vẻ  đánh .
Trụ tử   thì rụt rè núp  lưng  nó, càng  dám ngẩng đầu lên.
"Mấy đứa cùng chơi với Tú Nhi đúng ? Hãy  với  xem những gì Tú Nhi    là thật ? Trụ tử  mắng những gì?"