Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tham Gia Show Giải Trí, Gia Đình Tôi Bạo Đỏ - Chương 369

Cập nhật lúc: 2024-07-09 10:14:39
Lượt xem: 158

Nhưng từ trước đến giờ, đạo diễn không phải là người dễ dàng bỏ cuộc, ông ấy cười nói: "Mong muốn có thể là điều to lớn, cũng có thể là điều nhỏ nhặt. Ví dụ như Niệm Niệm muốn ba mẹ mua cho con món đồ chơi nào đó, hay là muốn đi ăn, đi chơi gì đó, con đều có thể nói ra. Chỉ cần là chuyện con muốn thành hiện thực nhất lúc này thì đều xem là mong muốn của con."

Đạo diễn tiếp tục dụ dỗ: "Niệm Niệm, nghe nói những mong muốn được nói ra trong chương trình này của bọn chú thì đều sẽ thành hiện thực đấy, cơ hội hiếm có như vậy, bỏ qua là sẽ không còn cơ hội nữa đâu."

Nghe chú đạo diễn nói như vậy, dường như Niệm Niệm cũng cảm thấy mình không thể bỏ qua cơ hội như thế, vì vậy cô bé cẩn thận suy nghĩ một chút. Một lát sau, cô bé mới mở đôi mắt to tròn như nho đen, cười nói: "Niệm Niệm hy vọng mẹ sẽ luôn được vui vẻ."

Qua màn hình theo dõi, Thẩm Minh Dữu nhìn thấy Niệm Niệm nhỏ nhắn ngồi ở trên ghế. Khi cô bé nói ra những lời này, đôi mắt trong veo không chút tạp chất, tâm nguyện của bạn nhỏ giản dị lại tốt đẹp biết bao, làm cho người mẹ như cô vừa cảm động vừa vui mừng.

Niệm Niệm của cô luôn luôn là một bảo bối thiên thần, phải may mắn thế nào mà kiếp này cô mới có thể trở thành mẹ của Niệm Niệm.

[Ôi… Niệm Niệm suy nghĩ mong muốn lâu như vậy, cuối cùng lại là hy vọng mẹ luôn được vui vẻ!]

[Niệm Niệm thật sự là một bảo bối giống như thiên thần vậy, nhất định là kiếp trước Thẩm Minh Dữu đã cứu cả dải ngân hà nên kiếp này mới có thể gặp được chồng và con gái tốt đến vậy, thật khiến cho người ta phải ghen tị mà.]

[Ngược lại thì tôi cảm thấy kiếp trước tổng giám đốc Giang đã cứu cả dải ngân hà, chị Dữu muốn tiền có tiền, muốn nhan sắc có nhan sắc. Chồng chị Dữu có thể lấy được chị ấy, còn sinh ra một đứa con gái đáng yêu như vậy, anh ấy chính là người đàn ông hạnh phúc nhất thế giới!]

[Đúng vậy, tổng giám đốc Giang mới là người đàn ông khiến người khác cảm thấy ghen tị nhất thế giới! Nếu có kiếp sau, xin cho tôi được đầu thai thành tổng giám đốc Giang!]

**

⟪Mẹ Là Siêu Nhân⟫ kết thúc trong sự tiếc nuối của khán giả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tham-gia-show-giai-tri-gia-dinh-toi-bao-do/chuong-369.html.]

Sau khi ghi hình chương trình giải trí xong, Thẩm Minh Dữu trở về và tập trung vào việc quay phim ở đoàn. Ngoại trừ một, hai quảng cáo nhất định phải quay ra thì cô không nhận thêm bất kỳ công việc nào khác mà dồn toàn bộ thời gian và sức lực của mình vào bộ phim truyền hình ⟪Vấn Thiên⟫.

Khi kỳ nghỉ hè kết thúc, Niệm Niệm đã chính thức đi khai giảng ở nhà trẻ. Để Niệm Niệm có một môi trường học tập ổn định, Giang Trầm đã đưa Niệm Niệm đến thành phố A sống và thường xuyên đưa Niệm Niệm đến thăm mẹ vào cuối tuần.

Chớp mắt đã hai tháng trôi qua, bộ phim truyền hình ⟪Vấn Thiên⟫ sẽ chính thức đóng máy sau vài ngày nữa. Những ngày cuối cùng này, thỉnh thoảng trong đoàn làm phim sẽ có diễn viên quay xong rồi rời đi, ngay cả nam chính Đường Khiêm cũng đã thuận lợi quay xong phân cảnh cuối cùng và có thể đóng máy vào chiều nay.

Nhà sản xuất đã đặc biệt đặt vài bàn ở khách sạn, làm một buổi tiệc liên hoan vui vẻ cùng với các nhân viên trước khi Đường Khiêm rời đi.

Sau khi Thẩm Minh Dữu tẩy trang xong, cô dắt Niệm Niệm đến địa điểm ăn liên hoan.

Vài ngày trước, một chi nhánh ở nước ngoài của Giang Trầm xảy ra chuyện, cần Giang Trầm phải đích thân đến xử lý. Sau khi một nhà ba người bàn bạc xong, Niệm Niệm được đưa sang chỗ mẹ và ở cùng cô trong đoàn làm phim suốt những ngày này.

Hai mẹ con vừa lên xe, điện thoại của Thẩm Minh Dữu đã đổ chuông.

Cô cầm lên xem thử thì phát hiện quả nhiên là cuộc gọi video của Giang Trầm.

Video vừa được kết nối, cái đầu nhỏ của Niệm Niệm đã ló sang, hình như Giang Trầm ở bên kia màn hình vẫn đang làm việc trong văn phòng, anh giơ tay nới lỏng cà vạt, cười hỏi: “Niệm Niệm, hôm nay con có ngoan không?"

"Dạ ngoan ạ." Niệm Niệm đáp.

“Vậy con có nhớ ba không?”

Niệm Niệm cầm điện thoại, nghiêng đầu nói: “Nhớ ạ.”

Loading...