Tô Dĩnh vui sướng trong lòng, cuối cùng cũng thể chơi trò nữa, he he!
Cô mở cửa sổ trong nhà để khí lạnh và ánh sáng mặt trời lọt , đó túm lấy góc chăn của ba đứa, trong lòng đếm ngược ba hai một lập tức kéo chăn cùng lúc.
Tô Dĩnh: "Dậy thôi nào!"
A ha ha ha! Nhìn ba đứa run rẩy lăn lộn tụ với , thật quá thú vị!
Tô Dụ thức dậy khi đổi gừng: "..."
Giả vờ ngủ cả buổi chỉ để đợi cảnh ...
Trẻ con trẻ con trẻ con trẻ con trẻ con!
Tô Dĩnh chống hông hung dữ : "Mau dậy, dậy muộn thì bữa sáng !"
Lời đe dọa quá khủng khiếp, đứa trẻ nào run sợ, ba đứa còn lười biếng lập tức ngoan ngoãn dậy mặc quần áo gấp chăn sân đánh răng rửa mặt.
Tô Dĩnh lấy chổi khung cửa sổ quét giường một , phẳng chăn ga sân nhặt khoai lang mang nhà, đó bếp , thấy canh củ cải nấu lò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-73.html.]
Lưu Lan Hương nghĩ chỉ ăn khoai lang thì nghẹn, dù cũng canh để nuốt trôi, hơn nữa canh củ cải thông khí, hôm qua cả nhà ăn ít mỡ heo, sợ rằng dầu mỡ tắc trong bụng .
Tô Dĩnh nhân cơ hội : "Mẹ, giờ nhà cũng thiếu tiền như thế, là về bán trứng gà nữa, mỗi sáng ăn nửa quả tăng dinh dưỡng, mùa đông cũng dễ ốm."
Mấy ngày nay Lưu Lan Hương ít Tô Dĩnh xúi giục, hết ăn thịt mỡ ăn đường, ăn bánh bao bột mì trắng, dù giờ trong nhà hơn một nghìn đồng tiền lớn nhưng mấy ngày nữa huyện mua lương thực, đến lúc đó tốn một khoản lớn, còn mua bông vải may áo bông nữa, ôi , n.g.ự.c Lưu Lan Hương bắt đầu đau nhói.
Tô Dĩnh ôm n.g.ự.c với vẻ mặt khó xử, rằng tiêu tiền nhưng tiện từ chối yêu cầu của con cái.
Tô Dĩnh, kẻ đại bịp bắt đầu : "Mẹ, con nghĩ , đợi đến xuân nhà cũng nuôi một con heo con nhé, mua một con heo con mười đồng nhưng nuôi đến cuối năm thể bán sáu bảy chục, cũng tốn gì của nhà , ngô còn khi tách hạt còn cỏ heo núi đều ăn no , lúc con với các em học về, mỗi một giỏ cỏ heo là đủ , đó phân heo còn thể bán công điểm cho đội sản xuất, những thứ đều là thu nhập, quá lời ."
Lúc các nhà đều thể tự nuôi heo nhưng nuôi xong tự g.i.ế.c để ăn thịt, chỉ thể bán cho công xã. Không chỉ riêng mỗi nhà g.i.ế.c heo mà cả đội g.i.ế.c heo ăn chung cũng xin phép, cấp đồng ý, giấy tờ dấu đỏ thì đội mới g.i.ế.c heo chia thịt cho xã viên. Kinh tế kế hoạch mà, quy định như thế thì công nhân hộ khẩu thành phố sẽ thịt ăn.
heo lúc thể cho ăn lương thực, còn đủ ăn, thể cho heo ăn lương thực, heo chỉ ăn cỏ, nước rửa nồi rửa chén, rau hỏng ở vườn, tóm suốt năm tăng một trăm cân là lắm . Thịt heo ở công xã 7 hào một cân, đủ một con heo trừ lòng heo thể bán sáu bảy chục đồng.
Chính vì điều , hôm qua Tô Dĩnh mới giấu chuyện chợ đen, thể giấu , heo nuôi ở nông thôn hoặc đội căn bản thể mỡ dày như thế. Thịt heo bán ở chợ đen chắc là trong núi hoặc đó lén dùng lương thực nuôi lớn, heo ăn lương thực lên cân nhanh, bán xong tiền về nhanh mới lợi nhuận.
mấy năm nhà Tô Dĩnh nuôi heo, chủ yếu vì con cái còn nhỏ, ông bà Tô mất sớm, ai chăm con.
giờ thấy rõ ràng đứa nhỏ nhất là Tô Dụ cũng gần 4 tuổi, cần lúc nào cũng kề bên, việc nuôi heo trở nên khả thi.