Vương Đại Lực hỏi đám đông: "Thanh niên tri thức Trương đâu? Chuyện này có liên quan gì đến thanh niên tri thức Trương?”
Khi nhắc đến thanh niên tri thức Trương, ban đầu Hồ lão ngũ không nói gì lại đột nhiên mở miệng, hắn đỏ mắt hét lên: "Chuyện này không liên quan đến thanh niên tri thức Trương, tôi chỉ thấy Trần Đại Cương không vừa mắt thôi."
Hồ lão ngũ nghĩ thông suốt rồi, dù có tức giận hắn cũng không nên làm lớn chuyện này, như vậy danh tiếng của Hiểu Quyên sẽ không giữ được.
Hôm nay hắn thật sự quá nóng nảy... Chỉ tiếc là không hủy được công cụ gây án của Trần Đại Cương!
Lúc này sau khi vào trụ sở đại đội, Trần Đại Cương ngoài kêu đau cũng khó nhọc mở miệng.
Trần Đại Cương yếu ớt nói: "Chuyện này không liên quan đến Trương đại muội... đừng... đừng làm liên lụy người vô tội...”
Đại đội trưởng Vương Đại Lực cảm thấy chuyện này chắc chắn có liên quan đến thanh niên tri thức Trương, Trương Hiểu Quyên.
Nhưng hiện giờ điều quan trọng là đưa Trần Đại Cương đến bệnh viện, dù sao Hồ lão ngũ cũng thừa nhận là lỗi của hắn, trước mắt cứ giải quyết như vậy đã.
Sau này nếu có vấn đề gì thì để họ tự giải quyết, miễn là đừng làm phiền anh ta nữa, anh ta không muốn quản mấy chuyện vớ vẩn này nữa.
Mẹ kiếp, đầu đang ong ong rồi đây này...
Đại đội trưởng Vương Đại Lực: "Hồ bà tử, Hồ lão ngũ đã thừa nhận, bây giờ để nhà bà lo chi phí điều trị và thuốc men cho Trần Đại Cương, nhà bà có ý kiến gì không?”
Con trai đã nhận, Hồ bà tử cũng không còn lý do chối cãi nên hai vợ chồng bà ta bàn bạc một hồi rồi để vợ Hồ lão ngũ về nhà lấy tiền.
Vợ của Hồ lão ngũ vừa đi vừa nghĩ ngợi, cô ta cảm thấy thái độ của chồng hôm nay có gì đó không ổn nhưng... chắc là không đến mức đó, dù họ mới kết hôn hơn một năm nhưng chồng cô ta luôn rất thật thà mà?... Thôi không nghĩ nữa, về nhà lấy tiền trước đã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-58.html.]
Sau đó vợ của Hồ lão ngũ đưa tiền thuốc cho lão Trương ở trạm xá roi gấp rút mượn xe la của đại đội, rất nhanh cả hai nhà họ Trần và Hồ cùng đại đội trưởng Vương Đại Lực vội vàng lên đường tới bệnh viện huyện.
Đêm khuya, người đánh xe la là Hồ lão lục.
Hồ lão lục: "..."
Hồ lão lục cảm thấy rất hối hận, ai mà ngờ được anh họ Hồ lão ngũ của mình lại không rõ ràng như vậy chứ!
Ban đầu Hồ lão lục nghĩ giống Tô Dĩnh, bình thường thì trong mối quan hệ nam nữ, nếu một người phản bội, hai người cãi nhau rồi chia tay là xong chuyện. Dù sao họ cũng chưa kết hôn, Hồ lão ngũ còn có vợ con ở nhà, chia tay là cách tốt nhất để giảm thiệt hại, sự việc cũng sẽ dừng lại ở đó.
Ai mà biết được, mẹ kiếp, anh họ Hồ lão ngũ của anh ta lại không có đầu óc bình thường!
Lại còn tự mình lao lên đánh Trần Đại Cương...
Mẹ kiếp, chuyện này chẳng phải lỗi của cái người "hồng nhan họa thủy" là thanh niên tri thức Trương sao?
À không, ngay từ đầu anh họ của anh ta đã sai rồi, nhà có vợ con mà lại đi dính dáng với thanh niên tri thức Trương, đó cũng là hành vi sai trái!
Hồ lão lục thực sự hối hận khi dính vào cái đống lộn xộn này.
Dù không hiểu nổi cách suy nghĩ của anh họ Hồ lão ngũ nhưng qua chuyện hôm nay, Hồ lão lục đã nhìn thấu.
Anh họ Hồ lão ngũ, Trân Đại Cương, thanh niên tri thức Trương, ba người này không có ai là người tử tết
Mẹ kiếp, anh họ Hồ lão ngũ còn chưa trả cho anh ta một đồng tiền đã vay!
Cuối tháng 10 năm 1970. trong một đêm tối sau vụ thu hoạch mùa Thu ở thôn Thanh Sơn, gió Bắc thổi vi vu, Trần Đại Cương đau đớn kêu gào, Hồ lão lục khổ sở đánh xe la, đây là một đêm khó quên.