Những người đàn ông xung quanh bèn tiến lên, định kéo hai người ra.
Nhưng không ngờ, ngay lúc này, từ phía sau đám đông vang lên tiếng hét lớn.
Mẹ của Trần Đại Cương, Trần bà tử đến muộn: "Đại Cương... con trai của mel Ai cũng không được bắt nạt con tôi! Mọi người tránh ra."
Người xem: '... "
Bà đã nói vậy, chúng tôi không dám can thiệp rồi.
Những người đàn ông vừa tiến tới lại lùi ra.
Trong lúc Trân bà tử làm chậm trễ này, Trần Đại Cương lại bị Hồ lão ngũ đá thêm vài cái.
Tô Dĩnh: "..."
Đúng là một người mẹ tốt.
Tô Dụ:….
Đến thật đúng lúc.
Tô Mậu và Tô Thành: ”...'
Chú Đại Cương thật xui xẻo!
Những cú đá này, Hồ lão ngũ đá rất mạnh, Trần Đại Cương thấy rất đau.
Những người xem thấy cảnh này, không tự giác mà rít vào.
Rồi mọi người tự nhiên chia thành hai hàng nhường đường cho mẹ của Trần Đại Cương, Trần bà tử.
Trần Đại Cương là con trai duy nhất của Trần bà tử và chồng, hai người chỉ có một đứa con, nuông chiều đến không thể tả, nhìn Trần Đại Cương đã 28 tuổi rồi mà không chịu lấy vợ, nói rằng con gái trong thôn vừa ngu vừa xấu, không xứng với hắn ta, đòi nhất định phải lấy vợ thành phố để nhà vợ nuôi mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-53.html.]
Nhà Trần Đại Cương tuy ít con, chỉ có mình hắn ta nhưng cũng chỉ là gia đình nông dân bình thường, Trần Đại Cương chỉ học hết lớp 5, không học hết tiểu học, tại sao con gái thành phố phải lấy hắn ta? Cứ như vậy, hắn ta kéo dài đến 28 tuổi, trở thành người độc thân nổi tiếng.
Nhưng Trần Đại Cương không thấy mình có gì không tốt, hắn ta thấy mình rất tốt, thường bôi dầu tóc nhưng nửa tháng không gội đầu làm tóc bết dính, ruôi đậu cũng phải tách chân, mặt thì bôi đủ loại kem, không đủ tiên mua loại tốt nhưng ngày nào cũng không rửa mặt, mặt luôn bóng nhay ai nhìn cũng tránh xa.
Nhưng dù vậy Trần Đại Cương vẫn là bảo bối của Trần bà tử và chồng mình.
Thực ra ban đầu Trần bà tử nghe nói có người đánh nhau, ra ngoài xem náo nhiệt, Trần lão đầu không đi, ở nhà nghỉ ngơi nhưng Trần bà tử lại nghe người ta nói, ôi trời, người bị đánh là con trai mình! Sao được chứ? Đại Cương là cốt lõi của nhà họ Trần! Trần bà tử như cơn lốc xông vào chiến trường.
Trần bà tử và Trần Đại Cương hai đánh một, tình thế nhanh chóng đảo ngược.
Thực ra Hồ lão ngũ đã đánh kiệt sức, dù sao phát điên cũng rất tốn sức, Trần bà tử vì bảo vệ con trai, nhanh chóng đẩy ngã Hồ lão ngũ rồi ngồi lên người hắn, dùng tay tát không ngừng!
Trần Đại Cương ngồi bên thở hổn hển, Trần bà tử thì như con hổ cái: "Cho mày bắt nạt con trai tao này! Tao cho mày đá con tao này! Tao đánh c.h.ế.t mày!"
Trần bà tử tuy mắng rất ác nhưng dù sao bà ta cũng là phụ nữ lớn tuổi, Hồ lão ngũ bị tát, chỉ mất mặt một chút, không xảy ra chuyện gì lớn. Những người xem tuy rít răng nhưng không vội lên can, dù sao Trần bà tử cũng đang tức giận, bị vạ lây thì không tốt.
Tô Dĩnh thầm nghĩ, Trương Hiểu Quyên thật không phải người bình thường.
Người khác không biết tại sao Trần Đại Cương và Hồ lão ngũ đánh nhau nhưng Trương Hiểu Quyên không thể không biết!
Nhưng như vậy, dù cuộc ẩu đả lớn thế nào, Trương Hiểu Quyên vẫn có thể trốn trong nhà của các thanh niên trí thức, giả vờ như không biết gì. Quả là một người giỏi giang.
Lúc này Tô Dụ đứng phía sau Tô Dĩnh đã hoàn toàn ngây người. Theo lý mà nói, cậu đã thấy nhiều cảnh đánh nhau và thi đấu, thậm chí còn từng làm trọng tài nhiều lân, ngay cả trên chiến trường, cậu cũng đã chỉ huy từ xa nhiều trận đấu sinh tử.
Nhưng cảnh này, một trận đánh đây mãnh liệt và thô tục như vậy, Tô Dụ tự hỏi, chưa từng thấy qua.
Chưa từng thấy, thật sự chưa từng thấy...
Thường thì cậu quá nông cạn, hóa ra cao thủ ẩn giấu trong dân gian.
Trong cuộc chiến, Trần bà tử hoàn toàn lật ngược tình thế chỉ với một mình!
Nhưng tình huống này không kéo dài lâu, vì mẹ của Hồ lão ngũ, Hồ bà tử cũng đã đến.