Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi - Chương 240

Cập nhật lúc: 2025-05-17 02:38:16
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Dĩnh thầm gật đầu, nghĩ tối nay có thể làm thêm một cái trứng ốp la cho cậu em thứ hai.

Nhưng bốn chị em đã quen với việc này, còn những người khác đang giặt quần áo bên sông lại không quen!

Trẻ con giặt quần áo không lạ, nhưng lạ là nhà Tô lão tam, người giặt quần áo lại là ba đứa con trai!

Còn Tô Đại Nha là chị cả lại không chạm tay vào nước sông, chỉ thoải mái ngồi trên tảng đá lớn thêu thùa sao??!!

Chuyện gì đang xảy ra thế này!!!

Lý đại thẩm, người bị mất gà mấy hôm trước, ở gần nhất với mấy chị em Tô Dĩnh, bà ta nhìn chăm chú đến mức không thể giặt quần áo của mình nữa... thật sự quá tò mò!

Lý đại thẩm cố gắng nhịn, nhưng cuối cùng không thể chịu được nữa nên quyết định không làm khó mình.

Lý đại thẩm bưng chậu đến gần Tô Mậu, hỏi: "Này, nhà cháu có chuyện gì vậy, sao mấy đứa lại giặt quần áo thế này?"

Lúc này Tô Mậu đã giặt gần xong bộ quần áo thứ hai, càng làm càng quen tay.

Anh ấy ngẩng đầu đáp lời Lý đại thẩm: "Mẹ cháu không khỏe nên mấy anh em tụi cháu ra giặt quần áo."

Lý đại thẩm thầm nghĩ, bác biết mẹ cháu không khỏe, nhưng bác hỏi về chị cháu cơ mà.

Lý đại thẩm nhìn về phía Tô Dĩnh rồi tiếp lời: "Chị cháu giặt quần áo chắc chắn sạch hơn các cháu, cháu nhìn mà xem, em cháu nhỏ thế này mà phải giặt tất bẩn, làm sao sạch được?"

Nhưng Tô Mậu bây giờ đã không còn là cậu bé ngốc nghếch ngày xưa nữa! Anh ấy giờ đã là Tô Mậu phiên bản nâng cấp, vừa học xong khóa sinh lý trẻ em.

Tô Mậu tự hào vặn khô bộ quần áo thứ hai rồi bắt đầu giặt bộ thứ ba, vẫn có thời gian để trả lời Lý đại thẩm.

Tô Mậu ngẩng cổ lên nói: "Chị cháu là con gái, con gái không nên chạm vào nước lạnh thường xuyên, sau này sẽ sinh bệnh! Bọn cháu là con trai, con trai không sợ, khỏe mạnh mà!"

Lý đại thẩm: "..."

Lý đại thẩm đáp: "Ồ..."

Bà ta chẳng biết nói gì nữa!

Cháu nói cũng có lý đấy... Nhưng bình thường nhà nào cũng nuông chiều con trai, không để chúng làm việc mà?

Nhưng mà bây giờ người ta nói phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời nên con trai làm việc cũng chẳng có gì lạ nhỉ, ai cũng gánh một nửa bầu trời mà, tại sao việc con gái làm được thì con trai lại không?

Thực ra nhà Lý đại thẩm có ba người con trai, Lý lão đại, Lý lão nhị và Lý lão tam, đều là niềm tự hào suốt đời của bà ta. Nhưng vấn đề là cả ba đứa con trai đều chưa lấy vợ, quần áo thì đứa nào cũng bẩn như nhau khiến Lý đại thẩm mệt mỏi vô cùng, một mình bà ta phải giặt đồ cho cả năm người trong nhà, suốt ngày chỉ muốn ở luôn bên sông mà sống...

Mặc dù con trai là quý giá nhưng nhà bà ta có tới ba đứa con trai nên cũng không quý lắm, vì nếu một đứa ngã quỵ thì vẫn còn hai đứa kia.

Lý đại thẩm bưng chậu lên, vừa đi vừa suy nghĩ, cảm thấy có lẽ nhà mình cũng nên thay đổi chút ít.

Trước khi Lý đại thẩm rời đi, người gần với chị em Tô Dĩnh nhất là bà ta, nhưng sau khi bà ta đi, người gần nhất với họ lại là Tô Đại Trân, cô con gái thứ hai 14 tuổi của Tô đại bá và là chị họ của Tô Dĩnh.

Nhà Tô đại bá sát nhà Lý đại thẩm, bà ta phải giặt đồ cho cả năm người trong nhà, mà Tô Đại Trân cũng phải làm như vậy. Trước khi Tô Đại Lan, chị của Tô Đại Trân lấy chồng, hai chị em còn chia sẻ việc nhà, nhưng từ khi chị gái lấy chồng, mọi việc đều đổ lên đầu Tô Đại Trân.

Tóm lại, Lý đại thẩm và Tô Đại Trân có thể coi là chiến hữu trong một nghĩa nào đó. Mặc dù không có lời hẹn nào nhưng hai người thường gặp nhau ở sông và tần suất gặp rất cao.

Từ nhỏ Tô Đại Trân đã được dạy rằng con trai là quan trọng nhất. Sau này khi lấy chồng, cô ta cũng phải dựa vào anh em nhà mẹ đẻ nên tư tưởng đó đã ăn sâu vào đầu cô ta. Vì vậy khi thấy Tô Dĩnh ngồi làm việc thoải mái, không chạm tay vào nước mà lại để em trai làm việc, Tô Đại Trân cảm thấy rất khó chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-240.html.]

Tô Đại Trân bĩu môi nói: "Ồ, đây là tiểu thư nhà nào thế, biết hưởng thụ thật, tự ngồi thoải mái một chỗ để em trai làm hết việc, sau này ai dám cưới một cô gái lười biếng thế này chứ!"

Thậm chí Tô Dĩnh không thèm nhìn Tô Đại Trân.

Cô vừa nhanh tay thêu thùa vừa đáp lại: "Không biết thì đừng nói bậy, tôi với chị cùng một ông nội, nhà chúng tôi đều là con cháu nông dân ba đời, chị nói nhảm gì vậy, đừng có lôi người khác vào chỉ vì mình ngu ngốc."

Tô Đại Trân bị Tô Dĩnh làm cho tức giận, hai má đỏ bừng dù đang lạnh cóng.

Tô Đại Trân dù hung dữ nhưng cũng chỉ là hổ giấy, đầu óc không sáng suốt, nếu không đã không bị chèn ép đến mức này trong nhà mà không biết phản kháng. Ngay cả chị cô ta, Tô Đại Lan cũng biết tìm cách trốn việc nhưng Tô Đại Trân thì không, cô ta thật lòng tin rằng những gì cha mẹ mình nói đều đúng và tốt cho mình.

Lúc này Tô Đại Trân cũng hiểu rằng mình vừa nói sai, những vấn đề về giai cấp không thể nói bừa.

Nhưng Tô Đại Trân không cam lòng, không thể nói về chuyện này, cô ta chuyển sang chủ đề khác.

Tô Đại Trân mím môi, cố gắng hết sức, nhưng phải một lúc lâu sau mới nói được: "Chị chỉ tốt cho em thôi, cẩn thận sau này không lấy được chồng!"

Tô Dĩnh cười khẩy: "Nhà chị rộng như biển chắc, sao mà lo xa thế? Tôi ăn gạo nhà chị sống hay sao mà chị quản tôi? Để tôi nhắc chị, hai nhà mình quan hệ không tốt đâu, đừng có bám lấy tôi làm gì, thật là xui xẻo..."

Mấy bà cô, cô gái trẻ đang giặt đồ quanh đó nghe xong không nhịn được mà cười phá lên.

Tô Đại Trân run rẩy chỉ tay vào Tô Dĩnh, không biết phải nói gì: "Em... !"

Tô Đại Trân tức điên lên, miệng lưỡi của Tô Dĩnh thật quá cay nghiệt, chẳng nể nang gì cả!

Tô Đại Trân vừa cố sức giặt đồ vừa nghĩ xem lát nữa phải chửi lại thế nào.

Nhưng ở phía chị em Tô Dĩnh, Tô Mậu nói: "Chị ơi, tụi em giặt xong hết rồi."

Tô Dĩnh lướt qua chậu đồ, thấy cũng tạm được, bèn nói: "Được, vậy chúng ta về thôi, chị sẽ nấu món ngon cho các em."

Tô Thành reo lên: "Ô la la, về nhà thôi!"

Chị em bốn người vui vẻ về nhà.

Vì vậy khi cuối cùng Tô Đại Trân cũng nghĩ ra cách để đáp trả, cô ta ngẩng đầu lên... Nhưng người đâu mất rồi!

Việc Tô Dĩnh dẫn các em đi giặt đồ bên sông đã gây ra một chút xôn xao trong thôn Thanh Sơn, chủ yếu là vì không có gì giải trí cả, trong thôn có chút chuyện mới mẻ thì mọi người rủ nhau đi truyền tin khắp nơi.

Tuy nhiên đa phần mọi người cũng chỉ nói vài câu cho vui, bởi việc con trai không làm việc nhà đã là truyền thống lâu đời, khó mà thay đổi.

Nhưng đến ngày hôm sau, chị em Tô Dĩnh không đến bờ sông giặt đồ, nhà họ ít người, bây giờ mùa đông quần áo cũng không cần giặt thường xuyên, không cần đến mỗi ngày.

Nhưng dù Tô Mậu không đến giặt đồ, Lư Đản vẫn đến.

Không chỉ Lư Đản mà cả ba người con trai của Lý đại thẩm là Lý lão đại, Lý lão nhị, Lý lão tam cũng đến.

Họ đến làm gì? Giặt quần áo.

Giặt đồ bẩn của mình, giặt đồ bẩn của cả nhà.

Thực ra việc Lư Đản giặt quần áo cũng không có gì lạ, vì anh trai anh ta là Tô Mưu cũng giặt quần áo, nhà họ vốn có truyền thống này. Nhưng trước đó Tô nhị đại nương thấy Lư Đản còn nhỏ, có thể chơi thêm vài năm, nhưng hôm qua Tiểu Tô Dụ ba tuổi đã giặt đồ nên Lư Đản cũng không thể thoát, thậm chí còn bắt đầu làm việc nhà sớm hơn cả anh trai mình.

À, nhưng Lư Đản không biết.

Loading...