Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi - Chương 237

Cập nhật lúc: 2025-05-17 02:38:09
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước cửa nhà Tô nhị bá, cảnh tượng quen thuộc lại diễn ra.

Lư Đản quen đoàn trưởng Uông quá rồi, nói chuyện cũng không kiêng dè.

Lư Đản hỏi: "Uông bá bá, anh rể cháu đâu? Sao anh rể cháu không đến?"

Đoàn trưởng Uông xoa đầu Lư Đản cười ha ha, không nói gì.

Tô nhị bá nói Lư Đản: "Con nói bậy bạ gì vậy! Trẻ con thì biết cái gì! Chị con còn chưa cưới, làm gì có anh rể!"

Lúc này Lư Đản mới nhận ra mình nói sai, vội vàng bịt miệng, co rụt cổ, trốn sau lưng đoàn trưởng Uông không dám ló mặt ra.

Haiz, chẳng phải cậu ta đợi ở cửa lớn từ sáng đến trưa, đợi đến sốt ruột rồi sao, nên vô tình nói ra suy nghĩ trong lòng...

Nhưng nhưng nhưng - không ai chú ý đến ở đây còn một đại hắc ngưu đang cực kỳ ngượng ngùng sao!

Mặt của phó đoàn trưởng Trương, đại hắc ngưu trong thoáng chốc đỏ bừng, đỏ bừng chuyển sang tím, nhưng vì anh ấy quá đen nên nhìn qua chẳng khác gì lúc nãy, ngay cả Tô Thành luôn nhìn chằm chằm vào anh ấy cũng không phát hiện ra sự thay đổi gì.

Thực ra phó đoàn trưởng Trương to lớn như vậy, Tô Thành nhìn anh ấy cũng sợ, quá cao lớn rồi...

Nhưng đôi khi con người ta là thế, càng sợ thì càng không dám rời mắt đi, ví dụ như Tô Thành, chỉ vì nhìn thấy đại hắc ngưu trong đám đông một lần mà không thể quên được dung mạo của anh ấy.

Và khi phó đoàn trưởng Trương phát hiện ra Tô Thành đang nhìn mình, anh ấy còn cười "hì hì" với cậu nhóc, muốn tỏ ra thân thiện.

Nhưng Tô Thành: "..."

Sợ quá!

Tô Thành muốn khóc nhưng không dám khóc.

Tô Thành rầm rầm chạy vào bếp tìm chị mình.

Phó đoàn trưởng Trương đại hắc ngưu: "..."

Đường lấy vợ sao mà dài đến thế!!

May mà lúc này Tô nhị đại nương đã ra đón khách, dù rất muốn hỏi ông chồng nhà mình, con rể của bà đâu? Con rể to lớn của bà đâu? Nhưng Tô nhị đại nương cũng là người biết tình thế, cố gắng hết sức nhịn lại, trước tiên mời mọi người vào nhà.

Trong nhà, bây giờ chỉ có một mình Tiểu Tô Dụ ngồi ngoan ngoãn trên mép giường như Phật Di Lặc nhỏ, Tô Hương Tú vừa nghe Lư Đản gọi người đã vội vàng chạy vào bếp.

Dù hôm nay không làm gì cả nhưng người ta đã đến nên vẫn phải giả vờ một chút.

Lúc này Tô nhị bá dẫn đoàn trưởng Uông và phó đoàn trưởng Trương vào bàn, Tô Hương Tú nhanh chóng bưng ấm nước nóng vào.

Trước tiên Tô Hương Tú rót nước nóng cho đoàn trưởng Uông: "Chào Uông bá bá."

Đoàn trưởng Uông cười tít mắt: "Hương Tú cắt tóc rồi à, nhìn gọn gàng quá."

Tô Hương Tú giả vờ điềm đạm, mím môi cười khiến Tô nhị bá nhìn mà co giật mí mắt.

Lần trước Tô Hương Tú cắt tóc ngắn nữ kiểu ngang tai ở nhà tắm công xã, đến giờ mới được nửa tháng, tóc cũng không dài mấy, hôm nay cô ấy còn đặc biệt mượn dầu gội của chị dâu Lưu Phương để xoa lên, trông như một thiếu nữ mạnh mẽ.

Hơn nữa hôm nay Tô Hương Tú mặc chiếc áo gi-lê bông đỏ mà Tô Dĩnh gửi tặng, nhìn cô ấy trông rất tinh thần, lại thêm làn da bị phơi nắng mùa thu đã dần trắng trở lại sau khi cô ấy ở nhà một tháng.

Lúc này đại hắc ngưu không dám ngẩng đầu lên nhìn loạn, lén lút nhướng mắt rồi phó đoàn trưởng Trương đại hắc ngưu nghe thấy trong đầu mình như có một tiếng "bùm", giống như một trăm quả đạn pháo rực rỡ cùng nổ tung.

Mặt phó đoàn trưởng Trương đại hắc ngưu đỏ bừng, đỏ bừng, đỏ bừng nhưng nhìn vẫn như lúc nãy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-237.html.]

Lúc này Tô Hương Tú đã rót xong nước nóng cho đoàn trưởng Uông, tiếp theo là rót nước cho Tô nhị bá.

Đoàn trưởng Uông thấy bộ dạng ngố tàu của phó đoàn trưởng Trương, thật sự không muốn nhìn nữa, nhưng dù sao cũng là lính dưới trướng mình, đoàn trưởng Uông khẽ hắng giọng hai tiếng, phó đoàn trưởng Trương lập tức tỉnh lại, vội vàng giành lấy ấm nước nóng từ tay Tô Hương Tú.

Phó đoàn trưởng Trương đại hắc ngưu ngượng ngùng: "Để, để tôi..."

"Bốp!"

Tô Hương Tú vỗ một cái vào tay đại hắc ngưu.

Tô Hương Tú chu môi: "Đừng giành, anh làm tôi bị bỏng rồi!"

Phó đoàn trưởng Trương đại hắc ngưu vội vàng rụt tay lại: "Phải phải... tôi, tôi không giành, cô đưa ấm nước cho tôi, cái này nặng..."

Tô Hương Tú liếc đại hắc ngưu một cái rồi nói: "Cha, con vào bếp bưng thức ăn đây."

Nhưng chỉ một cái liếc mắt này thôi đã khiến đại hắc ngưu vui mừng, đôi chân không biết phải đặt thế nào.

Tô Dĩnh nhìn mà chỉ biết nghiến răng.

Chà chà, cái mùi của tình yêu này...

Sau đó phó đoàn trưởng Trương đại hắc ngưu cầm chắc ấm nước nóng, bắt đầu rót nước cho Tô nhị bá.

Nhưng sắc mặt Tô nhị bá đen lại như mực.

Con bé này dám diễn trò ngay trước mắt ông sao?

Một lát sau, bữa trưa nhanh chóng bắt đầu. Hôm nay Tô nhị đại nương đã chuẩn bị rất chu đáo, một là để chiêu đãi bạn thân của Tô nhị bá là đoàn trưởng Uông, hai là có thể gặp mặt con rể tương lai nên các món ăn trên bàn còn ngon hơn cả dịp Tết.

Lần trước Tô Dĩnh gửi tặng một cái chân trước của con heo rừng, Tô nhị đại nương đã để vào nồi lớn từ tối qua, đun nhỏ lửa hầm từ từ.

Các món nóng gồm có tiết heo hầm đậu phụ, thịt đùi và xương sườn heo ninh nhừ, xương sườn hầm bắp cải và khoai tây, món lạnh thì có thêm món da heo ninh từ nhà Tô Dĩnh gửi, cuối cùng là món canh trứng gà nấu bột bắp.

Với những món ăn này, đừng nói đến mấy đứa trẻ, ngay cả đoàn trưởng Uông cũng ăn "xì xụp" ngon lành.

Năm nào Đoàn trưởng Uông cũng đến ở nhà Tô nhị bá vào dịp này nên không ngại ngùng, vừa uống rượu với Tô nhị bá vừa cầm sườn heo lên gặm.

Nhưng người lớn vẫn phải chú ý đến phép lịch sự, vừa ăn vừa trò chuyện đôi chút nên ăn chậm hơn lũ trẻ.

Khi Lư Đản, Tô Mậu, Tô Thành và Tiểu Tô Dụ đã ăn no căng bụng và được Tô Dĩnh dẫn ra sân dạo chơi, đoàn trưởng Uông và Tô nhị bá cũng đã uống đến cao trào, và giờ là lúc bắt đầu cuộc nói chuyện quan trọng.

Đoàn trưởng Uông rót một ly rượu mời Tô nhị bá: "Người anh em à, trước đây không phải tôi đã nói sẽ giới thiệu cho nhà anh một người cho Hương Tú sao, đó chính là phó đoàn trưởng của tôi."

Vừa nghe đoàn trưởng Uông nói vậy, phó đoàn trưởng Trương đại hắc ngưu sao còn dám ngồi yên trên ghế, anh ấy "vèo" một cái đứng dậy, đứng quá mạnh còn làm đổ ghế, anh ấy vội vàng dựng ghế lên rồi ngoan ngoãn đứng sau lưng đoàn trưởng Uông, lưng thẳng tắp.

Tô Hương Tú cũng ngừng gắp thức ăn, mặt đỏ bừng.

Tô nhị bá không nói gì.

Đoàn trưởng Uông tiếp tục: "Mặc dù năm nay Tiểu Trương đã 24 tuổi, hơn Hương Tú nhà anh mấy tuổi, nhưng đàn ông lớn tuổi hơn chút không sao, người ta chín chắn, có thể lo liệu công việc, không giống mấy thằng trẻ trâu bốc đồng. Hơn nữa không phải Tiểu Trương vì lý do khác mà kết hôn muộn, cậu ấy bận rộn làm việc, cống hiến cho đất nước nên mới bị trễ chuyện cá nhân, tôi phải làm rõ điều này."

Tô nhị bá đặt ly rượu xuống bàn, lấy ống điếu ra chuẩn bị thuốc.

Đoàn trưởng Uông ra hiệu cho phó đoàn trưởng Trương, phó đoàn trưởng Trương nhanh chóng rút bật lửa ra châm thuốc cho Tô nhị bá.

Thấy Tô nhị bá chấp nhận châm thuốc từ con rể tương lai, đoàn trưởng Uông ghé sát Tô nhị bá, nói tiếp: "Còn nữa, quan hệ của chúng ta thế nào, nếu không đáng tin tôi sẽ không giới thiệu cho cháu gái đâu. Thực ra nửa năm trước Tiểu Trương đã nhắc tôi về chuyện này nhưng tôi chưa đồng ý ngay. Làm người giới thiệu, tôi phải khảo sát trước đã. Nói thật với anh, không chỉ trong nửa năm qua tôi luôn quan sát cậu ấy mà tôi còn liên lạc với lãnh đạo cũ và đồng đội cũ của Tiểu Trương, mọi người đều đảm bảo cho nhân phẩm của cậu ấy. Đây là lý do mà gần đây tôi mới dám nói với anh."

Loading...