Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi - Chương 193

Cập nhật lúc: 2025-05-15 23:08:32
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Dụ ngoan ngoãn gật đầu rồi giơ nắm tay nhỏ của mình, chỉ vào bên trong còn hạt nhân hạch đào, giòn tan kêu lên: "Mưu!"

Tô Mưu, chính là đại đường ca của Tô Dụ và chị em.

Tô nhị bá: "..."

Được rồi, có vẻ như Tiểu Tô Dụ và chị cả Tô Dĩnh không cần lo lắng, chỉ cần lo hai đứa nhỏ Tô Mậu và Tô Thành thôi.

Tô nhị bá đặt Tô Dụ xuống đất, xoa xoa đầu nhỏ của cậu: "Chỉ học được thói xấu từ chị cháu thôi, đi đi, anh họ cháu ở đằng kia."

Tô Dụ nhanh chóng chạy về phía mà Tô nhị bá chỉ.

Đúng vậy, hôm nay đồng chí Tô Mưu cũng đi vận chuyển lương thực. Tuy rằng anh ấy không phải là người làm việc giỏi kiếm công điểm, cũng không có tài năng gì đặc biệt để kiếm tiền nuôi gia đình.

Nhưng nhưng nhưng nhưng...

Dù sao đồng chí Tô Mưu cũng được xem là thanh niên trai tráng, lúc này anh ấy đang ở giữa đoàn xe trông chừng lương thực.

Tô nhị bá dẫn đầu, đồng chí Tô Mưu ở giữa, phía sau là các bà các cô đuổi heo, đội vận chuyển lương thực của thôn Thanh Sơn hôm nay có cấu trúc như vậy.

Tô Dụ đến giữa đoàn, quả nhiên thấy đồng chí Tô Mưu dựa vào gốc cây, mắt nhắm, đang khò khò ngủ.

Là một người không thể nuôi gia đình, đồng chí Tô Mưu không có địa vị cao trong nhà, tối qua bị Tô nhị bá kéo đi chạy việc vặt, hầu như cũng không ngủ, lúc này vừa có chút thời gian nghỉ ngơi, đã dựa vào gốc cây ngủ bù.

Tô Dụ nhìn đại đường ca Tô Mưu, người ngủ khò khò như heo, mắt đảo tròn.

Sau đó Tô Dụ lén nhìn xung quanh, thấy không ai chú ý, dùng tay phải bóp mũi đồng chí Tô Mưu.

Đồng chí Tô Mưu nhanh chóng không chịu nổi, há miệng tiếp tục ngáy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-193.html.]

Sau đó Tô Dụ nhanh tay nhét mấy hạt nhân hạch đào vào miệng đồng chí Tô Mưu.

Quả nhiên đồng chí Tô Mưu làm gì cũng không được, ăn là giỏi nhất, dù đang ngủ vẫn nhai nhai hạt nhân hạch đào rồi nuốt, còn ra vẻ nhai nhai cái miệng.

Tô Dụ: "..."

Quả nhiên cậu không nhìn lầm kẻ vô dụng này!

Nhưng Tô Dụ đã hoàn thành nhiệm vụ mà chị cả Tô Dĩnh giao, phủi tay nhỏ, không để lại công danh, tung tăng chạy đi.

Rất nhanh, đoàn vận chuyển lương thực của thôn Thanh Sơn lại bắt đầu hành trình đến xã.

Đến khoảng 10 giờ sáng, mọi người cuối cùng đã đến nơi, lúc này ở trạm lương thực của xã đã đông nghịt người, đoàn xếp hàng giao lương thực và heo đã kéo dài đến ruộng ngô ngoài xã.

Ruộng ngô ngoài xã là của thôn Lưu Đại Sơn, nhưng vì thôn họ gần xã, hầu như nhà nào cũng có người làm công nên thôn họ có nhiều người đốt tiền mua than và đổi củi với các thôn có nhiều cây, dẫn đến ruộng ngô của họ đến giờ vẫn chưa thu hoạch hết.

Tô Dĩnh khi đi ngang qua, còn cùng các bà các cô đuổi heo nhăn mặt, chê bai cả thôn đó đều là lũ lười biếng vô dụng.

Giờ thôn Thanh Sơn đã vận chuyển lương thực đến gần trạm lương thực, vượt qua được cửa ải đầu tiên, còn lại chỉ chờ kiểm tra chất lượng.

Dân thôn Thanh Sơn tạm thời thở phào nhẹ nhõm, đưa xe lương thực và heo vào chỗ quy định của trạm rồi bắt đầu xếp hàng dài.

Lần này xã Thịnh Vượng quy định thời gian giao lương thực cho các đội là trong ba ngày, thôn Thanh Sơn dù xa nhưng đã đến từ sáng ngày đầu tiên, xếp hạng không phải là quá xa, nếu nhanh thì tối nay có thể xong, nếu chậm thì có thể phải qua đêm ở xã.

May mà họ ra sớm, trên đường không mất thời gian, nếu đến chiều mới tới chắc chắn phải qua đêm ngoài trạm, gặp trời gió tuyết cũng chỉ biết bảo vệ lương thực và khóc.

Lúc này Tô nhị bá kiểm tra kỹ từng xe lương thực và heo của thôn Thanh Sơn.

Lương thực không có vấn đề gì lớn nhưng Tô nhị bá kiểm tra xong mấy con heo, đột nhiên thấy có gì đó không ổn.

Loading...