Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi - Chương 157

Cập nhật lúc: 2025-05-14 23:17:03
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Tiểu Dụ dám chắc chắn rằng, tính "một hào" này của chị cả là học từ Triệu lão thái rồi!

Không còn nghi ngờ gì nữa!

Nhưng Vương Hỉ Nương chưa từng trải qua sự "rửa tội" của Triệu lão thái nên đã bị Tô Dĩnh làm cho bối rối, lắp bắp nói: "Sao lại... lại phải một hào cơ chứ, chỉ là hỏi một chuyện đại khái mà..."

Tuy nhiên người làm mối lâu năm như Vương Hỉ Nương, cho dù lớn tuổi nhưng đầu óc vẫn rất nhanh nhạy, nhanh chóng tiếp lời: "Cô bé này, cháu thật là khách sáo quá. Nhìn xem, ta còn giúp mẹ cháu tìm đối tượng nữa mà!"

Tô Dĩnh lắc đầu: "Chuyện này không phải là hỏi một chuyện đại khái đâu. Bà cứ ra ngoài đường mà hỏi, hỏi xem nhà Tô đại bá có tiền không, ai có thể nói thật cho bà chứ? Dù có nói thật thì bà cũng không dám tin, đúng không nào?"

Vương Hỉ Nương hiểu ra lý lẽ đó nhưng bà đã chạy đi chạy lại mấy lần rồi mà chưa kiếm được một đồng nào, giờ lại phải bỏ ra một hào trước, trong lòng không vui chút nào.

Tô Dĩnh vừa vỗ vừa cho kẹo, cười tươi nói: "Hơn nữa, bà đừng nghĩ như vậy, dù sau này bà phải giúp mẹ cháu tìm đối tượng, nhưng đó là chuyện sau này. Chưa xảy ra, đến lúc bà tìm được người phù hợp cho mẹ cháu thì đừng nói là một hào, dù là mười hay tám đồng nhà cháu cũng nên trả cho bà. Vì vậy chúng ta phải rõ ràng, trước tiên phải làm rõ chuyện của Tô Đại Nghiệp đã, như thế mới rõ ràng, hai bên đều thoải mái, đúng không?"

Không ai có thể chiếm lợi từ Tô Dĩnh Tô lão thái thái cô cả.

Không ai!

Thậm chí cô còn có thể vẽ bánh ngược lại, hí hí, vẽ bánh trả lại cho bà lão này!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-157.html.]

Bây giờ Vương Hỉ Nương kiếm được phí môi giới, cùng lắm chỉ là một hoặc hai hào, nhưng nghe Tô Dĩnh nói sau này có thể kiếm được mười hay tám đồng, trong lòng lập tức vui mừng.

Thực ra bà cũng muốn chiếm lợi nhưng không ngờ cô bé lại khá thông minh.

Nhưng nếu thực sự tìm được một người cha dượng phù hợp thì đến lúc đó cũng không cần phải được mười hay tám đồng, chỉ cần năm hay sáu đồng cũng đã không ít rồi. Nhà cô bé này đã được bồi thường sáu trăm đồng, ai mà không biết nhà cô bé có tiền chứ!

Trong lòng Vương Hỉ Nương đã đồng ý nhưng ngoài mặt vẫn còn do dự nói: "Thôi được, nhưng cháu phải nói rõ ràng, cũng không được nói dối bà già này, nếu làm lỡ việc hôn nhân của người ta, đó là tích nghiệp ác đấy."

Vương Hỉ Nương có chút chuyên nghiệp, hôn sự có thể không thành nhưng tuyệt đối không được nói dối hai bên, làm ăn thế này không thể dài lâu được, Vương Hỉ Nương bà không làm những chuyện thiếu đạo đức này.

Tô Dĩnh vỗ đùi đáp lại: "Đó là đương nhiên, nhưng chúng ta phải nói rõ trước, cháu không nói dối bà, bà cũng không được nói ra là do cháu nói, dù sau này có ai hỏi, cháu cũng không thừa nhận chuyện nhà Tô Đại Nghiệp là do cháu nói ra, bà thấy có được không? Nếu bà đồng ý, chúng ta mới giao tiền và thông tin?"

Tô Dĩnh có thể kiếm tiền này, nhổ lông cừu nhà Tô đại bá, nhưng điều kiện tiên quyết là không được gây rắc rối, không thì chỉ vì một hào thật không đáng.

Vương Hỉ Nương cam đoan: "Không vấn đề gì, cháu xem đến giờ ta còn chưa nói cho cháu biết ai muốn gặp Tô Đại Nghiệp mà. Cháu yên tâm, bà không để lộ thông tin của cháu đâu."

Tô Dĩnh nghĩ, không nói cháu cũng biết là nhà ai, hí hí hí.

Thế là hai bà già một người đưa tiền, một người cung cấp thông tin.

Tô Dĩnh thì thầm bên tai Vương Hỉ Nương: "Nhà Tô đại bá thực sự có tiền, chuyện này là thật, cháu có thể đảm bảo. Không tin bà có biết chuyện mấy hôm trước nhà họ bị mất gà không? Bà xem nhà họ mất gà, dù không biết có phải bị Hoàng Đại Tiên gì đó trộm hay không, nhưng nhà người ta không vội, còn trả giá cao để đổi lấy gà mái với hàng xóm. Bà nghĩ xem, nếu không phải là nhà có tiền, họ dám làm vậy không? Nói thật, nhà không có tiền cũng không dám làm thế đâu."

Loading...