Người ăn no dễ buồn ngủ, vừa nãy đến tiệm cơm Quốc Doanh còn nửa hỏi nửa đoán, giờ bụng no, đầu óc mơ màng, không rõ phương hướng.
May mà Tô Dĩnh, Tô lão thái thái có tuyệt chiêu "bóp cúc hoa vàng", không chỉ hỏi được địa chỉ Cung Tiêu Xã từ phục vụ mà còn nhìn thấy đồng hồ Thượng Hải trên tay họ.
Tô Dĩnh vung tay: "Mẹ, em trai, con vừa xem giờ rồi, mới hơn 2 giờ chiều, Cung Tiêu Xã ở kia, đi theo con!"
Ba mẹ con đi dạo chưa đầy mười lăm phút đã đến Cung Tiêu Xã mà sáng Lưu Đại Xuyên chỉ.
Đây là trạm cuối cùng trong hành trình hôm nay, sau đó Lưu Đại Xuyên sẽ đón ba mẹ con ở cửa Cung Tiêu Xã nên không cần vội, có thể từ từ mua.
Lúc này Lưu Lan Hương dẫn hai đứa trẻ đứng trước cổng rộng rãi của Cung Tiêu Xã huyện, lòng bà cảm xúc ngổn ngang!
Hôm nay Lưu Lan Hương đã trải qua sự kiện Trần Đại Cương rơi từ lầu bệnh viện huyện, sự kiện mua táo đỏ giá 15 đồng, sự kiện đại đội trưởng thôn Thanh Sơn Vương Đại Lực khóc trong ngõ nhỏ và sự kiện hai món thịt trong tiệm cơm Quốc Doanh rất no nê, Lưu Lan Hương cảm thấy mình bây giờ đã hoàn toàn khác rồi!
Bà không còn là Lưu Lan Hương rụt rè ngày xưa, chưa từng thấy đời, bà bây giờ là Lưu Lan Hương đã trải qua nhiều chuyện lớn!
Lưu Lan Hương ngẩng cao đầu, đẩy con gái lớn lên trước: "Đại Nha, con đi trước."
Cũng may có con gái lớn, đến Cung Tiêu Xã huyện vẫn có chút sợ hãi.
Tô Dĩnh không ưỡn n.g.ự.c được, bụng chứa đầy đồ, không ưỡn n.g.ự.c nổi nhưng vẫn tự tin nói: "Mẹ, đừng sợ, mẹ nhìn ba chúng ta bây giờ, môi trên đều bóng dầu, nhìn là biết nhà ăn được thịt, chúng ta cứ mạnh dạn đi vào thôi!"
Lúc này môi trên bóng dầu rất có mặt mũi, nhiều nhà dù nghèo, không dám mua thịt, tết đến cũng phải lấy mỡ lợn xoa lên môi, giữ cho môi bóng nhẫy, không được liếm, phải giữ nguyên, chứng minh nhà mình có ăn thịt!
Không thì tết đến, môi trên vẫn khô khốc, nhìn là biết ăn canh rau, không dám chào hỏi ai, quá nhục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-132.html.]
Lúc này Lưu Lan Hương nghe lời con gái lớn, cảm thấy tự tin hơn, mình vừa cùng các con ăn thịt no nê, nhà nào có thể ăn thịt và cơm trắng thế này? Không sợ, đi thôi!
Lưu Lan Hương nói: "Con nói đúng, con đi trước dẫn đường, mẹ bảo vệ em con!"
Tô Dụ: "..."
Tô Dĩnh: "..."
Cũng được.
Ba mẹ con bước vào cổng Cung Tiêu Xã.
Các nhân viên bán hàng bên trong đang trò chuyện sôi nổi, nghe nói hôm nay ở bệnh viện huyện có chuyện lớn, có hai người đàn ông vì tình yêu không thể được chấp nhận nên cùng nhau nhảy lầu!
Thật là tin sốc nhất huyện!
Dù gì thì cũng là Cung Tiêu Xã của huyện, quy mô vẫn rất lớn, mặc dù chỉ có một tầng nhưng cả căn phòng bao quanh bởi ba mặt tường là các quầy kính khiến căn phòng rộng rãi và sáng sủa hơn, trông thật oai phong.
Trên tường cũng không có chỗ trống, đều có tủ trưng bày, bên trong bày đủ thứ từ đồ ăn, đồ dùng cho đến quần áo đủ loại khiến người ta rất muốn mua.
Tất nhiên rồi, đây đều là suy nghĩ trong đầu của Tô Dụ và Lưu Lan Hương, còn với Tô Dĩnh đã từng thấy các trung tâm thương mại trăm tầng xa hoa của hậu thế thì nơi này chỉ là một cửa hàng nhỏ ở đầu thôn hoặc ven đường.
Lúc này không phải là ngày lễ tết, Cung Tiêu Xã không có nhiều người, chỉ lác đác vài ba người mua nhưng chỉ có một chàng trai trẻ làm nhân viên bán hàng đang phục vụ họ, còn lại sáu bảy nhân viên lâu năm thì đều đang hăng say tám chuyện.
Nhân viên bán hàng A nói chuyện sôi nổi: "Trời ơi! Con trai út của ông chú ba của dì hai của tôi làm ở phòng thu phí bệnh viện huyện, trời ơi, cậu không thấy đâu, chỉ một cái "bụp", người kia rơi từ trên trời xuống!"