Lưu Lan Hương : "Nếu con mệt, đưa cho ."
Lưu Lan Hương là dễ tính, cũng thể là hiểu chuyện, tính nóng nảy, gặp chuyện khó chịu thì tự giải tỏa.
Tô Dĩnh cảm nhận thái độ mềm mại của , : "Con mệt, sắp đến , lên xe ngủ một chút."
Lưu Lan Hương thở dài, lấy ngón trỏ chỉ đầu Tô Dĩnh: "Con đấy!"
Tô Dĩnh nũng: "Hì hì hì..."
Thấy , cô bao giờ giận bọn trẻ thật !
Đường đó dễ hơn, thôn xóm dần dày đặc, trời sáng rõ hơn, khi họ đến nơi thì trời sáng, Tô Dụ cũng thức dậy, đòi xuống đất tự .
Tô Dĩnh cánh đồng ngô, nhiều cây ngô chặt, mắt đảo qua : "Mẹ, và em ở đây đợi, con phía Tây xem , nếu gì , con chạy về ngay, chui giữa đồng ngô là ai tìm thấy!"
Lưu Lan Hương suy nghĩ : "Cũng , con để gùi , mang d.a.o ."
Tô Dĩnh tin Triệu lão thái nhưng... ai , cẩn thận vẫn hơn.
Tô Dĩnh để gùi xuống, giắt d.a.o lưng, về phía Tây cánh đồng ngô, nơi hẹn với Triệu lão thái hôm qua.
Khi đến nơi, khi quan sát địa hình, dự đoán đường chạy, cô đợi khá lâu mới thấy cổng một nhà mở , một đàn ông to khỏe dắt xe la .
Tô Dĩnh thấy lạ, đàn ông quá, dễ nhận diện!
Cao lớn nhưng cằm nốt ruồi đen lớn, mờ mờ còn sợi lông đó... chẳng là Lưu Đại Xuyên, buôn kim loại quý ?
Hóa nhà ở đây!
Lưu Đại Xuyên cũng phát hiện Tô Dĩnh đang đợi xa, ban đầu tin, vì sớm hơn 10 phút, liệu Triệu lão thái giới thiệu ...
Tô Dĩnh ở mép Tây cánh đồng ngô chằm chằm Lưu Đại Xuyên, dắt xe la trống đến gần, chằm chằm Tô Dĩnh.
Tô Dĩnh hỏi: "... Lưu Đại Xuyên?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-118.html.]
Lưu Đại Xuyên: "..."
Được , quả nhiên là đứa trẻ vô lễ !
Lưu Đại Xuyên hỏi: "Triệu lão thái giới thiệu cháu đến?"
Tô Dĩnh đáp: "Ừm, hôm nay huyện?"
Lưu Đại Xuyên gật đầu: ", cháu định về lúc mấy giờ? Về muộn thì ."
Lưu Đại Xuyên định đến chợ đen ở huyện bán vàng bạc trang sức. Anh thường giữa các huyện, thậm chí đến thành phố. Công việc của cần gặp nhiều giàu, ở làng quê ai mua vàng bạc gì.
Lưu Đại Xuyên thường thu mua ở thôn, bán ở huyện và thành phố. Anh tỉnh khác vì quá phức tạp, nhưng trong tỉnh thì quen nhiều. Anh cần giấy giới thiệu, mang theo lương khô, ngủ xe la, hỏi thì thăm họ hàng. Anh nhiều họ hàng, ai thắc mắc, nếu gặp , thể là khách hàng cũ của .
Nhà Lưu Đại Xuyên ở công xã Thịnh Vượng nên giao dịch ở chợ đen đó. gần đây chợ đen triệt phá, dù ảnh hưởng nhiều, vẫn ngoài kiếm thêm Tết, ai chê tiền bao giờ chứ.
Công việc của nào cũng thành công, nhưng mỗi thành công đủ ăn một thời gian. Anh là thực tế, nghĩ rằng đường mang theo hàng cũng là thêm thu nhập nên mới gặp Tô Dĩnh hôm nay.
Tô Dĩnh : "Vậy , chúng cũng về muộn."
Về muộn chúng cũng yên tâm về !
Lưu Đại Xuyên chú ý: "... Chúng cháu?"
Tô Dĩnh vững vàng: ", còn và em , em thì gặp , chúng bệnh viện huyện khám cho em, xem cái thu ?"
Nói Tô Dĩnh lấy hai món lấp lánh đưa qua.
Lưu Đại Xuyên : "... Lại nhẫn?"
Lại là một vàng một bạc!
Anh bảo mà, đứa trẻ thật!
Lần bảo đó là hai chiếc nhẫn cuối cùng, hai chiếc là gì?
Hay cô bé nhiều nhà...