Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-05-14 14:03:14
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Dĩnh đổ hết nấm khô từ áo bông vào hũ rồi giũ áo sạch.

Tô Dĩnh cười: "Hì hì, mẹ, sau này mẹ phải kiểm tra kỹ, con đổi phiếu sắp hết hạn lấy nấm khô từ Lưu Dương, nhưng chị ấy là người thành phố, cẩn thận không ăn phải gì lạ."

Lưu Lan Hương: "..."

Bà hít một hơi sâu, vỗ vào m.ô.n.g Tô Dĩnh: "Con bé này càng ngày càng táo tợn, lỡ bị phát hiện thì sao?"

Tô Dĩnh xoa mông, biết mẹ chỉ hù, không đau.

Tô Dĩnh nói: "Con không lấy tiền, là giúp đỡ lẫn nhau, hơn nữa chúng con đổi ở vườn của thanh niên tri thức, chỗ đó vắng, không ai thấy. Mẹ chờ xem, con sẽ dẫn các em bắt gà rừng làm món gà hầm nấm, ngon tuyệt luôn!"

Gà rừng mập mạp, đại bá đang nuôi giúp cô đấy.

Lưu Lan Hương cất hũ nấm, lườm Tô Dĩnh: "Mấy đứa trẻ con mà đòi bắt gà rừng? Đừng có khoác lác."

Tô Dĩnh vừa mặc áo bông vừa vào ăn cơm: "Sao lại không được, bắt được mẹ sẽ bất ngờ đó!"

Lưu Lan Hương cất đồ xong, cả nhà ngồi ăn cơm.

Bữa tối nay không do Tô Dĩnh nấu, nhìn là biết trở về thời kỳ khó khăn.

Cải thảo thái chỉ, nấu cùng gừng nhà Tôn đại nương thành nồi canh cải lớn kèm theo bát cháo ngô loãng.

Các trẻ con đã quen, nhà họ vẫn được ăn no, nhiều gia đình đông con còn ăn loãng hơn, con trai ăn cả bát, con gái chỉ được nửa bát.

Nhưng Tô Dụ nghĩ, nếu phải ăn thế này mãi thì cậu không chịu nổi.

Những ngày đầu trở thành Tiểu Tô Dụ, cậu thực sự không ổn, luôn đắm chìm trong những chuyện kiếp trước, không thể tự thoát ra. Nhưng sau vài lần đói lả, Tô Dụ nhận ra không có gì quan trọng bằng ăn no! Không gì hết!

Khôi phục việc tập luyện phải đưa lên hàng đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-115.html.]

Bắt đầu từ ngày mai phải dậy sớm!

Nhưng ngay khi Tô Dụ vừa quyết tâm xong, Lưu Lan Hương nói: "Anh hai, anh ba, tối nay hai đứa qua nhà nhị bá ngủ, lát nữa mẹ đưa lương thực, mai trước bữa tối sẽ đón về."

Giờ này nhà ai cũng thiếu lương thực, trẻ con thỉnh thoảng qua nhà họ hàng ăn bữa tối không sao, nhưng lần này Lưu Lan Hương không chắc về trước bữa tối ngày mai, nếu không về kịp, hai đứa phải ăn ba bữa và ngủ lại một đêm ở nhà Tô nhị bá, không đưa lương thực là không hợp lý, dù là họ hàng thân thiết cũng không thể để họ thiệt thòi như vậy.

Tô Dụ biết họ định đi đâu vào ngày mai, khi chị Tô Dĩnh bàn với mẹ không tránh mặt cậu.

Nhưng không đưa anh hai và anh ba đi, chỉ đưa cậu?

Tô Dĩnh cúi đầu uống cháo nhưng lắng nghe.

Tô Mậu và Tô Thành nghe xong, không vui chút nào.

Tô Mậu nói: "Mẹ, đưa chúng con đi đi, chúng con sẽ ngoan không gây rối đâu!"

Tô Thành gật đầu lia lịa.

Tô Dĩnh trêu hai em: "Đưa đi làm gì, nếu không có xe của Hồ lão lục, nửa đêm 3 giờ chị và mẹ phải ra công xã chờ xe buýt, lúc đó hai đứa mệt không đi nổi, ai cõng? Chị thì cõng không nổi, mẹ còn phải chăm em út. Hơn nữa trong bệnh viện đông người, lỡ bị bắt cóc thì sao?"

Tô Mậu suy nghĩ rồi nói: "Vậy được, nhưng mọi người nhớ về sớm nha."

Thấy anh hai không chống đối được, Tô Thành cũng không nói thêm, anh ấy biết thân biết phận nhất nhà, cúi đầu tiếp tục ăn.

Nếu không nghe lời mẹ, anh ấy còn có thể giả vờ nhõng nhẽo, nhưng nếu chị cả đã lên tiếng, không nghe sẽ bị đánh, trẻ con đều hiểu rõ điều này.

Tô Mậu và Tô Thành không biết mẹ và chị đi huyện mua lương thực, cứ nghĩ là đi khám bệnh cho em út nên dù có phản ứng nhưng không quá dữ dội, không biết mình đã bỏ lỡ một cơ hội lớn!

Lưu Lan Hương dặn: "Anh hai, con là anh, đến nhà nhị bá phải chăm sóc em, hai đứa tự giám sát nhau, không được gây rối, về mẹ may cho hai đứa quần áo mới."

Tô Mậu phấn khích: "Quần áo mới? Thật không mẹ? Thật không?"

Loading...