Nhắc đến cháu nội, Tô nhị đại nương thật khó từ chối. Bà có thể tiết kiệm với bản thân nhưng không thể để cháu nội đói được.
Tô nhị đại nương hỏi: "Sao cháu biết là cháu trai?"
Tô Dĩnh cười: "Cháu chỉ biết thôi!" Thật ra Tô Dĩnh biết chị dâu mang thai một trai một gái. Bản thân cô không quan trọng chuyện trọng nam khinh nữ, nhưng Tô nhị đại nương có chút trọng nam khinh nữ, mong muốn nhìn thấy cháu trai đầu lòng nên Tô Dĩnh nói vậy để không làm bà phật ý.
Tô nhị đại nương, chị dâu và Tô Hương Tú ăn rất ngon miệng, còn chia phần đồ khô mang theo với Lưu Lan Hương. Bốn người vui vẻ ăn uống trò chuyện, trong khi Tô Dĩnh nhanh chóng ăn xong bánh ngô kẹp.
Sau đó Tô Dĩnh nói với Lưu Lan Hương: "Mẹ, mọi người tiếp tục tắm đi, con ra ngoài hít thở không khí, trong này nóng quá, con thấy chóng mặt."
Lưu Lan Hương không nghi ngờ: "Được, nhưng đừng đi xa, kẻo lát nữa người ta không cho con vào lại đâu đó."
Tô Dĩnh đáp "Vâng" rồi đi thay đồ.
Tô Dĩnh mặc quần áo xong, quấn khăn quanh đầu, chào nhân viên phục vụ rồi chạy ra ngoài.
Khăn là của nhà tắm nhưng Tô Dĩnh vừa đưa 2 xu, hơn nữa người nhà cô còn ở đây nên nhân viên phục vụ không lo cô sẽ mang khăn đi.
Tô Dĩnh muốn tranh thủ buổi trưa để đến nhà Triệu lão thái.
May mắn là nhà Triệu lão thái cách công xã không xa, Tô Dĩnh chạy một lúc là đến nơi.
Vẫn là tiếng gõ cửa quen thuộc, Triệu lão thái nhanh chóng mở cửa.
Vào sân, Triệu lão thái hỏi: "Cháu đi tắm à? Hôm nay có đông không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-108.html.]
Tô Dĩnh trả lời: "Không đông ạ, cháu thấy mấy ngày tới chắc cũng không đông, nếu bà muốn đưa cháu mình đi thì nên tranh thủ, đỡ phải chờ đông nghịt."
Triệu lão thái là góa phụ, con trai đã lập gia đình, hai vợ chồng đều làm công nhân trong nhà máy, thường ngày bà trông cháu và làm vài việc buôn bán nhỏ.
Triệu lão thái từng thiếu tiền nhưng giờ không thiếu nữa, buôn bán nhỏ chỉ vì sở thích.
Đây là những năm 70, thật đáng nể.
Triệu lão thái nghe vậy, định ngày mai đưa cháu mình đi tắm: "Được, mai nếu có việc thì cháu đừng đến, bà đi tắm."
Sau đó Triệu lão thái lấy ra một gói giấy lớn: "Cháu đến đúng lúc, sáng nay người ta vừa mang đến, không nhiều, chỉ một cân rưỡi."
Tô Dĩnh cầm gói giấy, ước lượng thấy đủ trọng lượng bèn hỏi: "Giá bao nhiêu ạ?"
Triệu lão thái giơ năm ngón tay: "Giờ đường đỏ khó kiếm, bà không lấy thêm, cả phí giới thiệu là 5 đồng."
Hiện tại đường đỏ ở Cung Tiêu Xã bán 5 hào một cân nhưng vấn đề là cuối năm, đường đỏ rất khan hiếm, ai cưới hỏi cũng cần nên mọi người tranh nhau mua. Cung Tiêu Xã ở đây ít khi có đường đỏ, dù có được vài cân, nhân viên nội bộ đã mua hết, còn có các lãnh đạo nhà máy nên dù có phiếu và tiền cũng không mua được.
Nhưng 5 đồng là khá nhiều, dù Triệu lão thái có quan hệ rộng, làm việc chắc chắn, giao dịch với bà sẽ tiết kiệm nhiều phiền phức nên Tô Dĩnh do dự một lúc rồi đồng ý.
Tô Dĩnh nói: "Cháu không mặc cả, nhưng bà giúp cháu một việc nữa, mai cháu phải lên huyện, bà có thể tìm giúp cháu xe la hay xe lừa được không ạ?"
Ngày mai là ngày đầu tiên theo học Đại Trại nhưng Lưu Lan Hương dự định xin nghỉ, đưa các con lên huyện mua sắm. Cả nhà có thể đi xe buýt lên huyện nhưng nếu mua nhiều lương thực về sẽ rất phiền phức, Tô Dĩnh không muốn gây chú ý nên cần xe la hay xe lừa là tiện nhất.
Chính sách lúc này là không cho phép nuôi gia súc lớn, chỉ được nuôi gia súc nhỏ. Ở đây mỗi nhà có thể nuôi một con lừa hoặc la, nhưng người ta còn không đủ ăn, làm sao nuôi lừa được. Dù sao cũng có người nuôi nhưng Tô Dĩnh không quen biết ai nên cần Triệu lão thái giới thiệu.