Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi - Chương 107

Cập nhật lúc: 2025-05-14 14:02:57
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lư Đản cũng ăn từ từ nhưng không phải vì anh ta không thích ăn mà giống như Tô Dụ, đang từ từ thưởng thức. Vì mẹ anh ta là người rất biết lo toan, từ tay bà mà lấy được nhiều mỡ heo thế này chắc chưa ai làm được.

Ngay cả vào dịp Tết, nhà anh ta cũng không thể ăn nhiều mỡ heo như thế này, mỡ heo quý như vậy, mẹ phải chưng trước lấy mỡ, sau đó tóp mỡ còn lại mỗi lần nấu ăn chỉ bôi một chút dưới đáy nồi, cứ như thế kéo dài cả tháng, đến khi xuân về tuyết tan, thời tiết ấm lên, thức ăn không giữ được nữa mới chia tóp mỡ ra ăn, nhưng cũng chỉ là một nồi cải thảo lớn bỏ vào vài miếng tóp mỡ.

Vì vậy Lư Đản rất quý trọng, ăn rất từ từ.

Đến khi Tô Mậu và Tô Thành ăn xong bánh kẹp tóp mỡ dưa cải, Tô Dụ mới ăn được một nửa, còn Lư Đản mới ăn được một phần ba.

Không phải Tô Mậu và Tô Thành không quý trọng mà là họ biết trong bếp nhà còn nhiều tóp mỡ lắm, chắc chắn tối nay chị sẽ làm thêm một bữa nữa.

Hai người ăn xong l.i.ế.m môi, cảm thấy hơi nghẹn vì ăn nhanh quá.

Nhưng không sao, có thể chịu được, đồ ăn ngon thế này, dù nghẹn c.h.ế.t cũng không thể nhả ra!

Tô Thành bỗng nhiên: "Ọe..."

Tô Mậu gợi ý: "Hay em uống một ngụm nước bồn tắm cho trôi xuống?"

Tô Dụ: "... ?"

Có cần ghê tởm vậy không chứ!

Cậu vừa thấy hai người tắm bùn trong bồn đó!

Tô Thành nghĩ nghĩ, gật đầu rồi định cúi đầu uống.

Tô Dụ: "... !"

Tô Dụ: "Ọe..."

Tô Mậu: "Em út, em cũng nghẹn à? Hay em cũng uống một ngụm cho trôi xuống nhé?"

Tô Dụ: "Ọe... ọe... ọe..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-107.html.]

Đừng nói nữa, làm ơn đấy!!!

Đúng lúc Tô Thành định cúi miệng uống nước bồn tắm thì từ ngoài phòng thay đồ nam vang lên giọng của nhân viên phục vụ.

Nhân viên phục vụ: "Nước nóng của nhà anh đây, bên phòng tắm nữ gọi cho các anh."

Tô Thành vội ngậm miệng lại, Tô Dụ suýt nữa nôn ra.

Tô Dụ: Thật là cứu mạng đấy...

Nhân viên phục vụ đặt bình nước nóng lớn lên ghế dài trong phòng thay đồ nam rồi đi, nếu không biết hôm nay ít người, cô ấy cũng không dám vào, lỡ nhìn thấy gì đó không hay thì sao.

Tô Thành vội vã, nghe thấy giọng nhân viên phục vụ, không mặc gì chạy vào phòng thay đồ uống nước "ừng ực ừng ực".

Sau đó Tô Thành mang bình nước vào, mấy đứa nhỏ thi nhau uống "ừng ực ừng ực", cuối cùng còn lại nửa bình mới đến lượt Tô nhị bá và Tô Mưu chia nhau.

Ăn xong bánh của Tô Dĩnh làm, Tô nhị bá hỏi: "Ăn no chưa?"

Tô Mậu, Tô Thành, Tô Dụ và Lư Đản đồng loạt lắc đầu.

Bụng trẻ con như cái thùng không đáy, làm sao mà no được?

Chưa no, tất cả đều chưa no, vẫn có thể ăn thêm!

Vì vậy Tô nhị bá bảo anh họ Tô Mưu mở gói của Tô nhị đại nương chuẩn bị, mấy cha con lại chia nhau ăn bánh ngô kẹp dưa cải.

Nhưng trẻ con mà, thích bằng mắt cao hơn miệng, ăn xong bụng căng tròn, đi ra ngoài bồn tắm đi dạo cho tiêu cơm.

Ở phòng tắm nữ, mọi người ăn không vội như vậy, nhưng Tô nhị đại nương và chị dâu thấy bánh kẹp tóp mỡ cũng rất bất ngờ và vui mừng.

Tô nhị đại nương từ chối: "Thứ quý giá như vậy, nhà em tự giữ mà ăn, trẻ con còn nhỏ mà."

Lưu Lan Hương nói: "Đều là tấm lòng của Đại Nha, chị dâu ăn đi." Lần trước Tô nhị bá nhắc bà chuyện đi gây sự, Lưu Lan Hương rất cảm kích. Hơn nữa lúc Tô lão tam qua đời, Tô nhị bá cũng giúp đỡ nhiều nên khi Tô Dĩnh đi đưa vải cho Tô Hương Tú, Lưu Lan Hương hoàn toàn không cản, dù bà không học hành nhưng cũng biết ơn nghĩa.

Tô Dĩnh nói: "Nhị đại nương, bác ăn đi, nếu bác không ăn thì chị dâu cháu cũng không dám ăn, mà chị dâu cháu không dám ăn thì cháu trai nhỏ của cháu sẽ không được ăn."

Loading...