Thế nhưng nếu họ chạy trốn, chẳng đẩy Ba Quốc thế bất nghĩa? Lý trí Khương Chi cự tuyệt, lập tức khuyên :
- Phụ vương đưa chúng tới đây lập minh ước với Đại Tề, nếu chúng bội bạc, phụ vương sẽ là kẻ bất nghĩa?
Khương Tú Nhuận trong lòng ca ca thực lòng, vì dù kiếp cũng vì quốc vong mà tuẫn táng.
Cho nên nàng cũng dám nhảm, chỉ hất cằm Thiển Nhi đó, Thiển nhi hiểu ý tiến lên, giơ tay c.h.é.m xuống đánh Khương Chi bất tỉnh nhân sự.
Đồ đạc cần mang theo cũng nhiều, đưa theo càng đơn giản, chỉ hai tỷ Bạch Anh Bạch Thiển mà thôi, còn thị vệ trong phủ, từ lâu của Ba Quốc, đều là thị vệ do Thái tử cắt cử tới.
Khương Tú Nhuận một chút bóng mặt trời, tính thời gian. Hiện tại bốn cửa thành Lạc An, chỉ cửa phía Tây là lơ là nhất, mỗi buổi trưa khi hai ban đổi ca trực với , khi đó mới dùng bữa trưa xong, cho nên thủ vệ đều chút buồn ngủ, kiểm tra cũng qua loa hơn.
Khi Khương Tú Nhuận lấy cớ chợ mua các loại quà vặt cho Thái tử nghiên cứu, vài liền phát hiện .
Thế nên nàng bấm đốt ngón tay tính toán thời gian, ngay giờ giao ca, tránh né thị vệ phủ chất tử, từ thư phòng lấy thang vượt tường tiến sân viện bên cạnh.
Sân viện là nàng để Thiển nhi bí mật thuê, trong sân nuôi ngựa và xa phu, xe ngựa ngày ngày bảo dưỡng bôi dầu, tiện cho việc chạy trốn.
Cuối cùng khi Thiển nhi khiêng Khương Chi nhảy trong viện, xa phu đánh xe ngựa tiến tới, bốn khi trong xe ngựa, phu xe giật dây cương, từ trong viện bên cạnh phủ chất tử thoát ngoài.
Trong lúc đó, Khương Tú Nhuận âm thầm từ trong màn xe bên ngoài dò xét tình hình, nàng thấy rõ ở cửa phủ chất tử, phía đầu hẻm một mật thám quen mắt chuyên nhiệm vụ giám sát phủ chất tử.
Đến cửa thành phía tây, Khương Tú Nhuận thưởng cho xa phu đủ ngân lượng, xong đó bảo rời , Thiển nhi đội mũ sa mỏng lên đánh xe, trong mang theo đủ bốn tờ giấy thông hành giả, thuận lợi lẫn đám đến ngoại thành.
Sau khi tới ngoại thành, đường rộng rãi trống trải, Khương Tú Nhuận mới chậm rãi thở phào một . Nàng xem bản đồ, thuần thục chỉ cho Thiển nhi mấy điểm nàng đánh xe từ đường lớn rẽ đường nhỏ, đó tắt, thẳng tiến tới Lương quốc cạnh Ba Quốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-99-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Phóng tầm mắt xá, chỉ Lương quốc là nể mặt Đại tề, cho dù Phượng Ly Ngô hai bọn họ chạy trốn tới Lương quốc, cũng thể nào mở miệng đòi .
Mê Truyện Dịch
Mà theo như nàng , Lương quốc mấy năm nay bách tính yên giàu , là nơi đáng để sống. Đợi khi tới Lương quốc, nàng chỉ cần nghĩ biện pháp giấu diếm phận của với trưởng, liền thể an ở đó sống qua ngày...
Chất tử Ngụy quốc m.á.u vẫn lạnh, nên mỗi bước là đều tính toán chi tiết.
Cứ thế liền năm ngày, mặc dù khỏi quốc thổ Đại Tề, nhưng nàng ngày càng cách xa thành Lạc An.
Khương Chi từ khi tỉnh , vẫn đang , mấy vụng trộm , đều Thiển nhi kịp thời phát hiện.
Cuối cùng Thiển nhi nhịn , lên vả cho đại công tử suốt ngày sướt mướt một cái, chỉ mũi của mắng:
- Ngài mà cũng coi là trưởng ? Hai mẫu mất sớm, cha thì cũng là kẻ súc sinh mới liền quên cũ. Người đều trưởng như cha! Nếu , ngài vốn hết trách nhiệm của phụ chứ, tiểu công tử sống những ngày tháng gian nan như , ngài thấy ? Không nghĩ cách để sống hơn, ngược khắp nơi gây phiền phức, tận hiếu với phụ vương ngài ? Nếu mà là vị nương mất sớm của ngài, thà sinh voi sinh cỏ, còn hơn là sinh kẻ bất tài như ngươi!
Bạch Thiển càng càng kích động.
Cuộc đời Khương Chi từng thô lỗ mắng mỏ như . Đầu tiên thị nữ vả miệng, đó mắng xối xả một trận, ngược như từ trong mộng tỉnh dậy.
Hắn sang đang ngủ bên cạnh thành xe ngựa. Mới chỉ năm ngày thôi, mà nàng gầy trọn một vòng, khuôn mặt càng nhỏ hơn. Dưới mắt quầng thâm, liền lâu ngủ ngon giấc.
Hắn lập tức cảm thấy áy náy.
Hai tỷ Bạch gia, Bạch Anh ôn nhu hơn nhiều, lúc đó nàng đang ở bên cạnh suối gội đầu, thấy tay đánh đại công tử, nàng sợ hãi nhảy dựng lên, đó tức giận chạy tới túm lấy tay , thấp giọng mắng:
- Ngươi đang đánh ai? Còn mau quỳ xuống nhận sai?