Dù kẻ yếu đuối như nàng, khi ăn thịt gà cũng hóc xương mà chết. Hoặc là rơi xuống giếng, cũng thể ngã ngựa, say rượu hồ đồ... vân vân mây mây. Bất luận là kiểu c.h.ế.t nào, thì một chất tử nhỏ bé cũng chẳng thể nào hỏng thanh của thái tử phi tương lai .
Ngày đó từ trong đạo quán đ ira, Khương Tú Nhuận bò lên xe ngựa của , tâm tình trĩu nặng.
Mình xong đời , Khương Tú Nhuận nghĩ.
Sau khi trở về phủ thái tử, lúc xuống xe ngựa, nàng *****̃ng thấy thái tử. Hết thảy đều như phảng phất như thường lệ.
Thế nhưng chính sự bình lặng càng khiến lòng thêm hoảng hốt.
Vào ngày đông giá rét, Khương Tú Nhuận vì giải hết dược tính nên hứng trọn ba thùng nước lạnh. Lúc dược tính mạnh mẽ, nàng chỉ cảm giác khô nóng, nên cũng thấy khó chịu. Thế nhưng khi dọa một trận, còn nhiễm lạnh, dù nam nhân khỏe mạnh cũng chắc chịu nổi, huống hồ nàng chỉ là một cô nương mười bảy tuổi.
Thế là đêm hôm , Khương Tú Nhuận phong hàn, sốt cao hạ. Thiển nhi nửa đêm đắp chăn cho nàng mới phát hiện nàng nóng hổi. Thiển nhi gấp gáp vội vàng gọi lang trung tới phủ thái tử.
Khương Tú Nhuận kịp thời ngăn Thiển nhi , chỉ ban ngày mới gây chuyện. Thái tử tuy ngoài mặt tỏ vẻ gì, nhưng thực tế nàng chính là gai trong mắt đinh trong thịt . Hiện tại nàng mắc bệnh lang trung tới bắt mạch càng là kẻ già mồm . Chẳng thà chính dùng khăn lạnh lau trán, ngủ một giấc liền khỏi.
Thiển nhi lên tiếng. Hơn nửa đêm, *****̃ng tiện ngoài mua thuốc, chỉ đành ở ngoại viện dạo qua một vòng, lấy cớ phong hàn, xin mấy ma ma thô sử trong phủ ít thảo dược uống.
Sau đó Thiển nhi ở trong viện nhóm lửa đun thuốc, đó đút cho Khương Tú Nhuận uống.
Mặc dù thảo dược đáng bao nhiêu tiền, thế nhưng đúng bệnh nên tác dụng. Sau khi uống thuốc lau, Khương Tú Nhuận tạm thời hạ sốt, nhưng đau nhức, xương cốt giống như đánh gãy , vô cùng đau đớn.
Sau đó một ngày, Thiển nhi nhân cơ hội khỏi phủ bốc thuốc, phát hiện ngoài cửa viện canh giữ, chỉ thái tử truyền lời, mấy ngày nay bên ngoài yên , xin thiếu phó và thị nữ chịu ủy khuất vài ngày, thể tùy ý xuất nhập.
Thiển nhi trở về bẩm báo cho Khương Tú Nhuận, Khương Tú Nhuận vô lực lắc đầu, trong lòng chính trù tính giả chết, thế nhưng lẽ kế hoạch của nàng thất bại từ trong trứng nước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-82-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Phượng Ly Ngô rõ ràng giam lỏng .
Giả chết? Chỉ sợ là c.h.ế.t thật luôn, thi cốt của nàng chắc khỏi viện . Dưới khóm cây hòe , là nơi chôn xác .
Khương Tú Nhuận đời mạnh hơn , nhưng cũng tránh khỏi vận mệnh trêu đùa. Nàng bệnh nên ý chí hao mòn, càng khó tránh khỏi yếu ớt, đến mức vò mẻ chẳng sợ rơi, chỉ nghĩ nếu lên đường, cũng chẳng con ma đói.
Thế nên nàng liền phân phó chút rượu thịt, coi như uổng công mấy tháng ngày vất vả ở đây.
May mắn thái tử cũng ngược đãi nàng, Khương Tú Nhuận yêu cầu gì đều đáp ứng, gà áp chảo, thậm chí là canh hầm đón năm mới cũng .
Chỉ tiếc Khương Tú Nhuận còn bệnh nặng, mặc dù cậy mạnh ăn, nhưng dày cũng chịu đựng nổi, ăn vài miếng dầu mỡ, liền ọe một tiếng phun hết ngoài, thiếu chút nữa b.ắ.n cả lên giày của thị vệ.
Không lâu đó, lang trung trong phủ vội vã chạy tới, bắt mạch lưỡi cho Khương thiếu phó.
Khương Tú Nhuận cảm thấy bệnh mà chết, quả nhiên là cái c.h.ế.t thể diện nhất.
Nếu như , ít nhất cũng thây. Nếu như thái tử điện hạ chiếu cố, cho phép ca ca đến đây nhặt xác, chính lẽ thể đưa bạc mà tích cóp lâu nay, mang theo một phần , miễn cho ca ca sinh hoạt túng quẫn.
Nghĩ như , nên khi lang trung bắt mạch phương thuốc xong, Khương Tú Nhuận giãy dụa dậy, trong phòng thư án, mở hộp bút , từ bên trong đổ mấy mảnh lụa ghi hóa đơn cho mấu cửa hiệu trong thành Lạc An vay tiền, cẩn thận xếp đó nhét búi tóc đầu .
Vất vả lắm mới nhét hết trong búi tóc, thế nhưng tóc tai toán loạn, mấy sợi rủ xuống mang tai, càng nổi bật lên khuôn mặt do sốt mà đỏ hồng, trắng mịn.
Mê Truyện Dịch
Phượng Ly Ngô trong phòng, đập mắt chính là cảnh như , thiếu niên áo bào toán loạn đang bên thư án, bàn tay nhỏ bé mảnh khảnh lộ bên ngoài áo bào, mái tóc túm sơ sài, mặt đỏ ửng giống như hôm đó trúng mê dược ngã mặt đất cắn môi giãy dụa ...