Phượng Ly Ngô bất ngờ kịp phòng , thấy thiếu phó nhào tới hôn . Hắn chỉ cảm thấy đôi môi vô cùng mềm mại mang theo mùi thơm tiến miệng . Theo bản năng ngậm miệng , nhưng chiếc lưỡi mềm mại như con rắn nhỏ linh hoạt tiến tới, đầu lưỡi nhẹ nhàng va chạm, cảm giác kích động mà mười tám năm qua từng ...
Hắn bất động, mặc cho thở của thiếu niên trong n.g.ự.c quấn quanh , thời gian dần trôi qua, lưỡi của cũng chậm rãi kéo theo, từ động thành chủ động, quấn lấy Khương Tú Nhuận...
Đang lúc Phượng Ly Ngô dần lâm mê say, Điền Oánh ngâm lên một tiếng khiến tỉnh táo - đang gì thế ? Có thể để mặc cho thiếu niên khinh bạc .
Nghĩ như , liền phát giác lồng ng.ực thiếu niên thơm ngọt bằng phẳng cứng rắn, điều nhắc nhở rằng đây là nữ nhân! Mà còn thể ngay tại đây hôn gian phu của Thái tử phi tương lai.
Nghĩ như , lập tức chán ghét mà hất ngã Khương Tú Nhuận mặt đất, thế nhưng thấy vẻ mặt thống khổ của thiếu niên, còn y phục chỉnh tề của nữ nhân đang lăn lộn giường, liền là hai họ đích thực hạ dược.
Kè nào dám thiết kế hãm hại như ! Phượng Ly Ngô nghĩ thiếu niên đang lăn lộn mặt đất.
Lúc , áo bào của cởi , quần bên cũng bởi vì lăn lộn mà chút nới nỏng, lộ một đoạn mắt cá chân trắng muốt, bởi vì hai chân dùng sức đạp, cho nên tạo thành một đường cong mê .
lúc , Thiển nhi đẩy thị vệ ngăn ở cửa , liều mạng xông .
Thị vệ thái tử lệnh, cấm cho nào tiến , nên chịu tránh , hai đang huyên náo túi bụi.
Việc tới nước Khương Tú Nhuận cùng thèm đếm xỉa nữa, chỉ giãy dụa lên, nắm vạt áo thái tử, thấp giọng :
- "Cầu thái tử khai ân, để cho thị nữ mang giải dược tính... Sau khi giải hết dược tính, c.h.é.m g.i.ế.c róc thịt tất cả đều quân."
Phượng Ly Ngô rủ đôi mắt, cúi đầu bàn tay đang túm chặt lấy vạt áo của . Khương Tú Nhuận cảm giác ánh mắt ***** băng lạnh, cũng tuyệt vọng, nếu như đổi là nàng, tuyệt đối cũng sẽ dễ dàng tha thứ cho nam nhân dám vụng trộm với thê tử của .
Huống chi nam nhân còn thần trí rõ cưỡng hôn thái tử tôn quý...
đúng lúc , thái tử lên tiếng:
- "Thị nữ của ngươi quá , cô đổi cho ngươi một khác thuận mắt hơn."
Hai tai Khương Tú Nhuận lùng bùng nóng rần lên, lung lay lắc đầu, miễn cưỡng mới hiểu ý tứ của Phượng Ly Ngô.
Hắn lẽ là hiểu lầm dùng Thiển nhi giải dược... Thế mà còn tìm xinh một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-80-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Khương Tú Nhuận yết hầu xiết chặt, trong lòng lượn mấy vòng, vội vàng :
- "Chỉ là để Thiển nhi giúp chuẩn nước lạnh tắm rửa..."
Phượng Ly Ngô ngăn cản nữa, chỉ phất tay cho Thiển nhi tiến đến, thị nữ lưng hùm vai gấu một lời, đỡ tiểu công tử chạy ngoài, một phòng khác trong đạo quán, quát đuổi đám đạo sĩ , múc nước lạnh, giúp nàng ***** áo giội nước lên nàng.
Sau khi dùng hết ba thùng nước lạnh, Khương Tú Nhuận mới cảm thấy lửa nóng trong vơi bớt.
Thiển nhi sợ nàng lạnh, liền tranh thủ khoác lên nàng một tấm chăn, lau khô tóc :
- "Công tử, chạy , nếu chút nữa điện hạ thẩm vấn xong, tuyệt đối sẽ tha cho ."
Khương Tú Nhuận lắc đầu, ca ca còn ở trong thành con tin, nàng thể chạy ? Hơn nữa giả c.h.ế.t bỏ trốn, cùng với việc ngủ với nữ nhân của thái tử mà bỏ trốn, là hai việc kết cục khác .
Dựa tính tình hẹp hòi thù tất báo của Phượng Ly Ngô, lẽ sẽ truy sát tới chân trời góc bể mất.
Mê Truyện Dịch
Thế nên khi bình , sự giúp đỡ của Thiển nhi, nàng quấn chắc vải ngực, dựng thẳng cổ áo, mặc áo choàng mới tới tiền đường gặp thái tử.
Không tới tiền đường, liền gặp Phượng Ly Ngô đang uống .
Mà quỳ gối bên , là hai ma ma đào tẩu bắt , đang trói trong viện, miệng cũng bịt .
Ngay lúc đó, Điền Oánh khi giải bớt tính cũng dìu đến, nàng nhất thời cũng rõ nguyên do ở , lập ý đổ tội rằng khinh bạc.
Nhìn thấy Khương Tú Nhuận cũng tới, thế là Điền cơ còn tới gần thái tử, liền vượt lên nức nở :
- "Tiểu Khương công tử đó ý xum xoe đủ kiểu mặt , ai ngờ tâm hại , ý rối loạn, xin thái tử chủ!"
Phượng Ly Ngô cũng nàng , chỉ bình tĩnh mở miệng :
- "Đánh, đánh tới tắt thở mới thôi."