Thế nhưng lẽ khi cho mượn tiền xong, mới Lương quốc mượn tiền chính là vì chuẩn cho chiến tranh với Đại Tề.
Lần phụ vương hoảng hồn, cảm thấy trong lúc vô tình đắc tội Tề quốc, thế nên mới vội vàng nịnh nọt lấy lòng, tiếp tục đưa thêm một chất nữ tới Đại Tề, bày tỏ bản hề ý đối địch với Đại Tề.
Thông suốt điều , nàng hề ăn thêm nữa.
Nếu là thể, nàng hận thể tự quất cho phụ vương mấy cái bạt tai.
Sao thể ngu dốt thiển cận tới mức , kẻ ngày đoạt vị soán quyền, hãm hại trữ quân ?
Thế nhưng Phượng Ly Ngô cho rằng Khương Tú Nhuận nhất định đang lo lắng nghi kỵ Ba Quốc, cho nên liền :
- "Quân là đang lo lắng Ba quốc chiến tranh Lương Tề ảnh hưởng ?"
Khương Tú Nhuận lắc đầu, đàng hoàng :
- "Chỉ là lo lắng cho bách tính Ba Quốc, mấy năm chắc chắn thuế má sẽ tăng thêm, cũng bao nhiêu bách tính vất vả một năm cuối cùng tay trắng, rơi cảnh bán nữ nhi ."
Lông dê đều ở dê, bạc mà lão cha nàng dùng để lấy lòng các vị , kỳ thực chính là tiền mồ hôi nước mắt của dân chúng.
Mê Truyện Dịch
Nàng , Phượng Ly Ngô khỏi nàng vài , trong lòng sinh hiếu kì, hiểu tên quốc vương ngu xuẩn , đến tột cùng gặp kì ngộ thế nào, mà thể sinh một thiếu niên chung linh dục tú tới nhường .
Mà ông rốt cuộc ngu dốt tới mức nào, mà một nhi tử tài đức thế bồi dưỡng trong cung trữ quân, ngược tiễn tới nơi đất khách, trông cậy nhi tử dùng tư sắc mê hoặc khác, tha hương nơi đất khách quê ngày về.
Nghĩ tới đây, bất động thanh sắc hỏi:
- "Nếu như một ngày, Đại Tề với Ba quốc đụng binh đao, ngươi sẽ như thế nào?"
Hắn nguyên lai tưởng rằng thiếu niên sẽ chần chừ khó xử, nhưng từng nghĩ, thiếu niên chút do dự khổ :
- "Chỉ sợ điện hạ đợi tới ngày đó, Ba quốc bốn phía hổ lang vây quanh, binh mã Đại Tề kịp tới, Ba quốc vong . Tại hạ chỉ mong điện hạ khi xuất binh chinh phục cố thổ, dẹp yên quân địch thì hãy phái một vị quan hiền đức yêu dân tới đó cai quản, khiến cho bách tính ở đó chân chính an khang lập nghiệp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-71-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Nàng lập tức hóa giải những ngờ vực vô căn cứ của Phượng Ly Ngô, còn kín đáo vỗ m.ô.n.g ngựa Thái tử mà lộ mong thống nhất thiên hạ của , quả nhiên một mũi tên trúng hai đích.
Nghe thấy , lông mày Phượng Ly Ngô giãn , cũng so đo chuyện Ba Quốc cho Lương vương vay tiền, tiện tay dùng đũa gắp mấy món ăn Khương Tú Nhuận thích bát nàng, để tiểu công tử bồi bổ thể.
Mấy ngày nay tất bật chuẩn yến hội, quả thực vất vả nàng.
Nên nhân cơ hội, Khương Tú Nhuận cũng đề cập tới chuyện đến thăm Tần tướng quân. Chỉ đại khái là Tần tướng thương, là đồng liêu cũng tới thăm , chỉ là bận rộn quá mức, mà việc của nàng ai thể , nên giờ nhớ mà một nàng thăm cũng tiện lắm, thái tử thể cùng tới Tần phủ thăm .
Khương Tú Nhuận mặc dù hàm súc, nhưng Phượng Ly Ngô cũng hiểu ý tứ của . Đồng liêu thì nể mặt mũi giữ quan hệ hòa hảo, thế nhưng tiểu Khương công tử cố kỵ Tần Chiếu, sợ Tần Chiếu thấy tới thăm hiểu nhầm điều gì, cho nên cùng thăm bệnh.
Thực sự là Tần Chiếu thương nặng, cũng tới thăm, nên Phượng Ly Ngô liền đồng ý, chỉ hai ngày nữa Khương Tú Nhuận cùng tới Tần phủ.
Đến ngày thứ hai, thái tử một mực ở trong phủ dưỡng bệnh rốt cục cũng xuất môn, hộ vệ hộ tống tới Tần phủ.
Khi Khương Tú Nhuận từ trong xe ngựa bước xuống, đại môn Tần phủ trong nội tâm trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Lúc bởi vì phận của , Tần Chiếu dám đưa nàng tới phủ. Phụ của Tần Chiếu còn , vĩnh viễn đưa yêu nữ bước qua đại môn Tần phủ.
Thế nhưng đời , Tần lão tướng quân tự cửa tiếp đón, mời nàng và thái tử nhập phủ.
Thái tử tự tới thăm nhi tử thương, đối với Tần lão tướng quân mà , thực sự là vinh quang lớn lao.
Khi Thái tử hàn huyên với Tần lão tướng quân, thì Tần Chiếu sai tới mời Khương Tú Nhuận tới trạch viện thăm .
Khương Tú Nhuận Tần Chiếu nhất định thái tử đang ở Tần phủ, cho nên cũng dám quá phận, nàng liền theo chân hầu hậu trạch thăm .
Vốn tưởng bệnh dậy nổi giường, ai ngờ bước phòng Tần Chiếu từ phía ôm ngực.
- "Giỏi lắm nàng thật gian xảo, gọi nàng tới thăm , cớ gì nàng còn đưa điện hạ tới?"