Tư vị ngọt mềm , chính là niềm an ủi lớn nhất trong thời gian dày vò .
Khương Tú Nhuận vùi đầu ăn, đang định ăn củ thứ hai, mới phát hiện thái tử dẫn cả đám qua chỗ từ lúc nào, đang định ngoài lên xe.
Giờ Sửu rời giường, dù cho nhà bếp chuẩn sớm đồ ăn, nhưng cũng chẳng ai bụng mà ăn. Ấy mà Phượng Ly Ngô thật nghĩ tới, thiếu niên ngược khẩu vị tới , ngay ngoài cổng ăn khoai uống nước vô cùng ngon miệng.
là chăm sóc bản mà.
Mê Truyện Dịch
Lại mấy phụ tá lưng thái tử, nãy trong gió rét chạy tới chạy lui, hứng đầy mặt gió lạnh. Trong đó một vị lão tuổi tác cũng cao, dày chịu nổi hàn khí, ân ẩn đau, mặt khác nhịn nổi thả vài cái rắm, hổ .
Mấy phụ tá vị tiểu Khương công tử nhàn nhã ăn khoai nướng cũng tức giận, cảm thấy Khương Hòa Nhuận suy cho cùng cũng là thằng nhãi, chỉ việc mà thích, phân biệt cao thấp tôn ti gì cả. Chẳng lẽ còn nghĩ vẫn là vương tử cao quý Ba Quốc?
mà thái tử ngược tựa hồ mùi thơm khoai nướng cuốn hút, nhàn nhạt thiếu niên đang dậy :
- "Đồ ngươi đang ăn, mang một chút lên xe cô."
Khương Tú Nhuận xong, nhanh chóng dùng ông tay áo bọc mấy củ khoai nướng còn trèo lên xe ngựa thái tử.
Đoàn xe giữa đêm rầm rộ xuất phát, tới cổng thành tụ họp với thánh giá và quần thần.
Theo lý thuyết, Khương Tú Nhuận vốn sẽ xe ngựa thái tử, nhưng thái tử ở đường, nàng hạch toán mấy sổ sách cứu nạn ở Tây Bắc xem nào , lúc đó đều đưa cho bệ hạ xử lý, miễn cho đông thú trễ nải quốc sự.
Sau khi nàng đưa khoai lang dâng lên, liền lưu trong xe ngựa thái tử, bắt đầu gẩy bàn tính tính toán sổ sách.
Lúc phố xá vắng lặng , chỉ âm thanh bánh xe ngựa qua phiến đá lộc cộc. Mà trong xe, ở cửa sổ treo đèn bão, bóng dáng Khương Tú Nhuận lưu loát gẩy đẩy bàn tính.
Kiếp Tần Chiếu từng , dáng vẻ nàng gẩy bàn tính chút khí chất con buôn nào cả, mà dáng duyên dáng, ngón tay thanh mảnh, như tiên nữ đang dệt hoàng âm .
mấy lời lấy lòng nữ nhân kiểu , nàng thích .
Phượng Ly Ngô lúc ăn khoai lang, chỉ im lặng ngón tay nàng đang giữ bàn tính, khiến cho lòng sinh thấp thỏm, vị trữ quân thấy chỗ nào ?
Thế là nàng liền ngừng , kính cẩn :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-54-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
- "Điện hạ còn ăn? Mới nội thị dùng ngân châm thử độc việc gì, nếu ăn sẽ nguội đó."
Phượng Ly Ngô chớp mắt, nhíu mày về mấy củ khoai lang nướng đen đen, hỏi:
- "Cái ăn thế nào?"
Khương Tú Nhuận tỉnh ngộ, Phượng Ly Ngô ngày nhỏ ở lãnh cung, ẩm thực chút khắt khe, lẽ những món ăn dân dã cũng từng ăn.
Thế là nàng vội vàng buông bàn tính , giúp Phượng Ly Ngô bóc vỏ khoai, coi như đền bù chuyện nàng lười biếng lúc .
Phượng Ly Ngô híp mắt , đôi tay duyên dáng nhẹ nhàng bóc vỏ khoai, đưa lên miệng .
Thời gian còn , chính là tiểu Khương công tử gẩy đẩy bàn tính, còn Phượng Ly Ngô tưng miếng từng miếng ăn khoai lang ngọt mềm.
Trong thời gian do ăn uống nên khẩu vị cũng lớn hơn, cho nên thái tử điện hạ khi ăn hết khoan liền hỏi nàng còn đồ ăn dự phòng nào khác nữa .
Trước mặt thái tử mắt sáng như đuốc, Khương Tú Nhuận cũng dám tàng tư, cống túi đồ ăn vặt của .
Bên trong là thịt bò mà mấy ngày nàng trở về phủ chất tử, Bạch Anh cho nàng.
Bạch Anh món ngon tuyệt, thịt bò sấy khô mùi hương đậm đà, màu sắc hồng nhuận, ăn ngon miệng.
Khương Tú Nhuận vốn dự định dùng thứ đồ ăn khi săn bên ngoài, bây giờ ngược dâng lên cho thái tử ngự dụng.
Dù vị cũng quá đáng thương, ở trường săn b.ắ.n c.h.é.m trọng thương, nên giờ cho điện hạ ăn no, tăng chút thể lực, cũng coi như tận tâm phụ tá, biểu hiện trung tâm.
Nói đến đây nàng mới chú ý, kiếp kẻ sát phạt quyết đoán, chiếm đoạt nước láng giềng như con ác thú, lúc bất quá cũng chỉ là thiếu niên mười tám tuổi mà thôi.
Nghe tú nương may vá trong phủ , điện hạ mỗi ngày cao hơn một chút, y phục luôn luôn dài hơn một tấc, mà vẫn kịp, khó trách ăn vẫn đủ.
Hiện tại dáng vẻ gặm thịt bò của , vốn chính là mỹ thiếu niên tuấn dật, vậy mà lộ mấy phần đáng yêu ngây thơ...
Bất quá dạng ảo giác kiểu , khi xuống xe ngựa, liền biến mất còn chút nào.