Lúc khó chịu liền vài câu, mỉa mai khiến Tào Khê tức giận trợn trắng mắt, biến nàng thành trò cho mấy vương tử vương nữ của các nước khác, vì họ cũng lấy nước nóng nên luôn miệng khen .
Chỉ là mất, khi đó Khương Tú Nhuận , bên trong dịch quán đầy tai mắt của hoàng thái tử.
Mặc dù chỉ là chuyện hai vị vương nữ tranh đoạt nước nóng, nhưng cũng một năm một mười truyền đến tai Phượng Ly Ngô.
Thế nên ba ngày đại điện, hoàng thái tử khiển trách nàng phẩm đức đủ, khuôn mặt yêu mị, chính là tướng "Họa quốc yêu cơ ".
Đây cũng là chuyện mà Tần Chiếu trong lúc rảnh rỗi, coi như chuyện kể cho nàng .
Khi đó nàng mới vị thái tử vì chán ghét nàng, triều đình khó dễ nàng như .
Bây giờ một nữa trở cảnh ngộ , suy nghĩ của Khương Tú Nhuận cũng khác .
Vương nữ Ba Quốc, lẽ từng tôn hiển, thế nhưng tại đô thành Đại Tề , phượng hoàng trụi lông còn bằng gà rừng, giữa một đám vương tử vương tôn, một tiểu vương nữ lưu vong là cái gì.
Chờ đám nô bộc đưa nước nóng tới, chẳng thà tự nghĩ biện pháp còn nhanh hơn, *****̃ng miễn cho bệnh của ca ca trở nặng như , để quá lâu khộp kịp thời chữa trị nên lưu bệnh căn, cứ mùa đông là kho khan khỏi.
Sau khi sắp xếp cho bọn họ ở tại môt sân viện xa xôi hẻo lánh, Thân Ung sớm còn kiên nhẫn, mệnh lệnh thủ hạ ngậm chặt miệng trông coi cẩn thận hai vị vương tử, những điều nên .
Phân phó xong, ông liền dẫn hầu cận tìm hoa vấn liễu trong thành, ôm nhuyễn ngọc ôn hương, uống chút rượu nóng cho ấm .
Mấy thị vệ ở canh gác cũng mệt mỏi, mặc dù nước nóng, nhưng cũng thể mua rượu nóng từ bên ngoài uống cho ấm , chẳng ai thèm quan tâm tới vương tử Khương Chi đang vẻ bệnh.
Lúc ở Ba quốc rời , kế Hậu thậm chí còn chuẩn thị nữ hầu cận cho hai .
Khương Tú Nhuận lấy môt bình rượu ấm trong tay thị vệ, dùng rượu lau cổ và n.g.ự.c cho ca ca, nhằm xua bớt hàn khí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-5-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Khương Chi lúc đang mê man, ở giường khàn giọng:
- Nhuận nhi, dám tự ý sửa quốc thư...
Tú Nhuận đưa tay sờ trán ca ca, dịu dàng :
- Ca ca đừng lo lắng, Thân tướng quân đồng ý giấu diếm, cũng cung, và xây phủ ở bên ngoài hơn ?
Nói xong, nàng khuyên ca ca nghỉ ngơi , còn ngoài tìm thị vệ. Tới hậu viện, kêu dùng thùng gỗ múc một thùng nước lạnh tới.
- Khương cơ... Không đúng, là Khương công tử... Ngài để tiểu nhân múc nước cũng vô dụng, tiểu nhân đều hỏi qua, mấy chiếc nồi lớn trong dịch quán đều là nước nóng, nhưng tất cả đều dùng để phục vụ cho sứ giả Yến quốc, khi bọn họ dùng xong, còn thừa mới tới Triệu quốc, Ngụy quốc..... Căn bản tới phiên chúng !
Khương Tú Nhuận bên cạnh giếng xoa xoa hai bàn tay cho đỡ lạnh, ôn hòa :
- Trong viện tử chút gạch xanh ? Làm phiền ngươi giúp xếp thành cái bếp đun đơn giản, xe ngựa bên còn chút than trúc dùng sưởi ấm. Ngươi lấy than trúc tới đây nhóm lửa, đun một nồi nước nóng, đủ cho ca ca uống thuốc ấm bụng là ... Có nước nóng, mấy thị vệ các ngươi cũng cần uống rượu, đừng để dày thương tổn.
Thị vệ vốn là , thầm nghĩ Thân tướng quân cũng xem trọng đôi vương tử vương nữ , việc gì chuốc khổ ? Thế nhưng thấy Khương cơ trong gió rét, lạnh tới mức mặt trắng bệch, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng thương, bản nàng cha ruột đưa tới nơi cách xa quê nhà cả ngàn dặm, tự dựa bản chăm sóc cho ca ca bệnh, cũng chẳng hề dễ dàng.
Mê Truyện Dịch
Thêm nữa giọng Khương Tú Nhuận ôn hòa, chuyện với hạ nhân bọn họ, hòa khí hơn Thân tướng quân nhiều, chút dáng vẻ cao ngạo của vương nữ, càng khiến cho mềm lòng.
Thị vệ nghĩ liền bắt tay một cái bếp đơn giản, dùng than xe ngựa lấy thêm ít củi trong hậu viện, đun mấy nồi nước nóng vẫn thoải mái.
Sau khi đun nước xong, Khương Tú Nhuận để cho mấy thị vệ dập bếp, tránh cho hạ nhân dịch quán thấy khiển trách, đó nàng mới mang nước nóng về viện của .
Khương Tú Nhuận đang dùng áo choàng che kín ấm nước, xuyên qua thiên sảnh chuẩn trở về viện của thì thấy mấy tiếng tranh cãi ầm ĩ.
Ra là nhóm mấy quý nữ vương tử của các nước khác, đợi lâu mà vẫn nước nóng ngâm tay chân, nên phái nô bộc thúc giục hạ nhân dịch quán, hạ nhân dịch quán cự , nên dần nháo thành ầm ĩ.