Việc phi tần nịnh bợ hoàng hậu, vốn cũng chẳng đáng để nhắc tới, qua chỉ nghĩ như bao bình thường, nên Phượng Ly Ngô để ý.
Thế nhưng... khi bên qua, thấy ánh mắt phi tần Khương Tú Nhuận, sắc mặt lập tức âm trầm, bước chân thoáng khựng .
Từ tới nay, từng thấy phi tần nào dùng ánh mắt như chằm chằm Hoàng hậu cả.
Bởi vì Khương Tú Nhuận rườm rà, cho nên trong cũng cũng cài trâm vấn tóc, thi thoảng sẽ mặc y phục thanh sam nam tử rộng rãi, thoáng mát.
Nàng hôm nay chính là mặc như , một khoan bào màu khói nhạt, đầu buộc phát quan bạch ngọc chạm rỗng, tóc bới cao, quả nhiên tư tuấn tú.
Mà nữ nhân dùng ánh mắt như sói thấy thịt, chằm chằm Tú Nhuận của , ánh mắt nóng bỏng , rõ ràng chính là ánh mắt ý trung nhân.
Mà Khương Tú Nhuận những quát lui nàng , ngược khi vẽ mấy nét bút, đầu nàng :
- Tĩnh tần, ngươi tranh của , so với ngày ở phủ Thái tử, thụt lùi ?
Điền Tĩnh bức tranh, nhưng ánh mắt kìm chế mà liếc lên "mỹ thiếu niên" đôi mắt đang tỏa sáng, khiến trái tim nàng đập bang bang, thể nghiêng về phía , nhẹ nhàng :
- Ngài vẽ càng lúc càng , ngày khi còn ở phủ Thái tử ngài vẽ cho Tĩnh nhi bức tranh thược dược, Tĩnh nhi vẫn luôn giữ kỹ, là bức tranh ngài cũng ban thưởng cho Tĩnh nhi , để cho chúng đôi cặp, còn cô đơn nữa...
Khương Tú Nhuận cảm thấy trong lời của nàng vấn đề, thầm nghĩ: Chẳng lẽ nhẫn nhịn lâu như , rốt cục cũng mở miệng cầu vị Hoàng hậu là nàng an bài cho nàng thị tẩm ?
Thế là nàng dứt khoát dừng bút, một tay chống lên trán,tay đặt đùi, thể dựa ghế, chằm chằm Điền Tĩnh hỏi:
- Lời của Tĩnh tần, tức là ám chỉ bản đang cô đơn tịch mịch?
Động tác của nàng lười nhác, nhưng trong mắt Điền Tĩnh thì cử động đều lộ một cỗ thoải mái tiêu sái, cho dù ngài là nữ nhân, nhưng trong lòng vẫn kìm nổi sinh ái mộ, như dây leo quấn , khiến nàng thoát cũng thoát nổi.
Hiện tại thấy tiểu Khương công tử đang nhích gần, trong mắt lộ một cỗ khí thế tà mị, khuôn mặt càng lúc càng gần, khiến trái tim nàng như thỏ con loạn, mặt sắc đỏ lan tràn, ý lo.ạn tìn.h mê, tự chủ khẽ ngẩng đầu nhắm mắt , một bộ dáng đang chờ đợi nụ hôn hạ xuống....
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-476-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Khương Tú Nhuận phản ứng của nàng khỏi sững sờ, cũng đợi nàng phản ứng , chỉ thấy tiếng quát lạnh lẽo từ phía bên tường hoa truyền tới:
- Còn mau cút xuống.
Nàng ngẩng đầu lên, thấy Phượng Ly Ngô đen mặt ở chỗ cửa vòm hình trăng non, khuôn mặt đầy sát khí, còn tưởng đang bắt gian tại giường đấy.
Điền Tĩnh lúc mới phản ứng là bản thất thố, hơn nữa còn đúng lúc Hoàng đế bắt gặp, vẻ mặt hổ vội vàng dậy, thi lễ với Hoàng đế đó chạy .
Khương Tú Nhuận thấy nàng rời , cũng lười so đo với Điền Tĩnh, chỉ dậy cung nghênh Phượng Ly Ngô, thi lễ với , đó rời .
Thế nhưng Phượng Ly Ngô cũng chịu đựng đủ thái độ lạnh nhạt những ngày qua của nàng, liền túm cổ tay nàng, hung hăng hỏi:
- Vậy mà phát hiện nàng với cô hồ nháo với ... Chẳng trách nàng ghét bỏ trẫm sức lực quá lớn, chẳng lẽ nữ tử mới hợp ý nàng?
Vừa tới mấy lời đầu đuôi, quả thực Khương Tú Nhuận hiểu rốt cuộc ý gì.
Cho tới khi Phượng Ly Ngô kéo thẳng nàng trong tẩm cung, tiếp tục truy hỏi nàng với Điền Tĩnh tư tình bao lâu , Khương Tú Nhuận cuối cùng mới hiểu nguyên do.
Tự nhiên nháo như , nàng tuy giận nhưng chỗ *****, đành uyển chuyển hỏi bệ hạ quá bận rộn xử lý quốc sự nên đầu óc hồ đồ , thể biên diễn chuyện vớ vẩn như .
Phượng Ly Ngô tận mắt thấy, nếu kịp thời ngăn cản, thê của hôn luôn . Liền lập tức chất vấn, bắt sống, còn thể chối cãi ?
Hừ hừ, khó trách đều giang sơn mỹ nhân thể đều thu tay , giờ mới thấy đúng là đạo lý.
Chàng thời gian chỉ là bận rộn do ba quận loạn mà thôi, bỏ bê ôm ấp Hoàng hậu của vài ngày, mà nàng liền cùng mấy nữ nhân liêm sỉ , nếu mà ngăn , chẳng đầu mọc cỏ xanh ?
Mê Truyện Dịch
Không thể để giang sơn định, nhưng hậu cung thất thủ .
Thế nhưng Khương Tú Nhuận thẳng sợ bóng nghiêng, so với kẻ vụng trộm ngủ với nữ nhân của thuộc hạ, nàng còn thanh cao hơn nhiều.