Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 472: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!

Cập nhật lúc: 2025-07-12 09:13:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bây giờ suy nghĩ kỹ càng, vị các chủ bèo nước gặp đúng là cẩn thận chu đáo khiến lo sợ.

Thế nhưng lúc đó nàng như thành thói quen, lơ đễnh chú ý tới. Cho đến , phát sinh một chuyện ngoài ý , khiến cho nàng khi tỉnh táo hối hận kịp...

Phượng Ly Ngô bước thủy các, cũng Khương Tú Nhuận bởi vì ký ức kiếp mà nội tâm phập phồng. Chàng vui vẻ kéo tay nàng trong, :

- Bản vẽ thiết kế nơi xong từ lâu, trẫm vốn khi thái tử giao cho ám vệ tới xây dựng, tu kiến nơi thành tửu lâu, thu thập tin tức tình báo. , trẫm vội vàng kế vị, nơi đây cũng gác , gần đây mới tu sửa xong, trẫm cảm thấy nơi lịch sự tao nhãn, liền đưa nàng tới đây ngắm cảnh.

Khương Tú Nhuận sắc mặt đổi mấy , trong đầu rối bời như dời sông lấp biển.

Chuyện ...rốt cuộc là chuyện gì ? Nếu như theo lời Phượng Ly Ngô , Giải ưu các chính là của , các chủ là ai? Là ám vệ của Phượng Ly Ngô?

Phượng Ly Ngô tâm tạng vui vẻ, nhưng thấy sắc mặt Khương Tú Nhuận hốt hoảng, liền giữ eo nàng hỏi:

- Nàng chỗ nào hài lòng ? Trẫm sai bố trí nữa?

Nàng lắc đầu, miễn cưỡng :

Mê Truyện Dịch

- Chỉ là cảm thấy thủy các lịch sự tao nhã, chưởng quản chỗ là ai ?

Phượng Ly Ngô đầu về phía lão thái giám đang theo phía , chỉ :

- Là ông .

Khương Tú Nhuận vị công công già nhăn như vỏ quýt, cũng là vị các chủ trong kiếp , liền thở dài một , đáy lòng vẫn xẹt qua một tia thất vọng nhàn nhạt.

Nàng kiếp mặc dù sẽ bất cứ dây dưa nào với vị các chủ , thế nhưng kiếp thực lòng quan tâm tới nàng, khiến cho một tha hương cảm nhận chút ấm áp, cho nên nàng quyến luyến ngọn lửa đó đó, mà để ý thể đốt cho bản thương, cho nên khi nhớ , trong lòng chút cảm thán.

Đã trong thủy các, tất nhiên sẽ ở nơi dùng bữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-472-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]

Bảo Lý cô phụ nhũ danh của nhóc, ăn cá. Mà các trong hồ một loại cá má trắng hương vị đặc biệt thơm ngon.

Hôm nay hiếm khi Phượng Ly Ngô nhàn rỗi, cần suy nghĩ lo âu về quốc sự. Chàng liền sai chuẩn cần, bên hồ buông cần thả mồi câu cá.

Bảo Lý cũng một chiếc cần câu nhỏ, treo con giun lên lưỡi câu, bên cạnh phụ vương cũng dáng thả câu. Ít ngày nữa, là trăm năm triều cúng, mẫu hậu sẽ dưa trở về Ba quốc tham gia tế lễ, cho nên hôm nay Bảo Lý trong lòng câu thật nhiều cá, phơi thành cá khô, về nhà để thúc thúc ăn thử cá mà tự tay câu .

Còn Tuyết Nhạn vẫn nhỏ, cho nên tới giờ trưa sẽ buồn ngủ, bé con ở trong noãn các tắm chút nắng giờ ngọ, đó ngọt ngào ngủ .

Khương Tú Nhuận lâu chân cũng mỏi, liền xuống tháp phía lưng hai phụ tử, cởi giày , núi dãy núi m.ô.n.g lung đằng xa ngẩn .

Nàng hiện tại chiếc tháp bằng gỗ lê khắc hình mây bay, đây chính là nơi kiếp ở Giải Ưu các nàng yêu thích nhất. Cảnh vật cũng là cảnh vật của kiếp khi nàng xã giao mệt mỏi, liền tới đây ngắm cảnh mãi chán.

Nàng lướt qua núi non xanh biếc, kính hồ như một chiếc gương lớn phản chiếu ánh sáng, đó ánh mắt nàng tự chủ rơi xuống hai bóng lưng đang câu cá.

Cá trong hồ quả thực ăn ngon.

Kiếp , nàng từng đùa rằng từng nếm thử các bắt lên. Vị các chủ lời nào, tự thả cần vì nàng câu cá tươi, thái lát, chấm với mắm...hương vị đó quả thực ngọn cực kỳ...

Nghĩ đến đây, ánh mắt nàng bóng lưng cao lớn .

Có lẽ do hình Phượng Ly Ngô cũng tương đương vị các chủ , đều là nam tử cao lớn, cho nên nàng thờ ơ lướt qua, cảm thấy giống tới bảy tám phần.

Chỉ là Phượng Ly Ngô kiên trì tập võ, cơ bắp căng đầy, qua khỏe mạnh và cân đối hơn vị các chủ nhiều. mới nhớ, kiếp ở bãi săn Phượng Ly Ngô gặp chuyện may, cho nên thể luôn khỏe, cũng gầy gò hơn bây giờ nhiều.

Khi nàng vẫn đang xuất thần, thì cá mắc câu.

Phượng Ly Ngô sợ đuôi cá đập nhi tử, liền kêu Bảo Lý lùi sang một bên, đó tay vươn , vugn cần thu dây, dây câu trung uốn lượn như sóng nước, đó "ba" một tiếng con cá hất mạnh lên bờ bất tỉnh, loại cá lớn cho nên dùng lực như , tránh cho nó vọt lên đả thương .

Động tác thoạt nước chảy mây trôi khá dễ dàng, nhưng bình thường thể bắt chước .

Loading...