Nghĩ như , liền vòng tay ôm lây eo nhỏ của nàng, ôm chặt hơn chút nữa.
Thế nhưng Khương Tú Nhuận chút hổ, đẩy nhẹ :
- Đang ở bên ngoài, cũng trong cung, ở đây trống trải ôm ôm ấp ấp còn thể thống gì? Bệ hạ cũng gương cho con trẻ chứ?
Phượng Ly Ngô cảm thấy Khương Tú Nhuận lý, thế là ngẩng đầu , liền thấy ven hồ xây một thủy các, liền kéo nàng về phía đó, ý nàng là chỉ cần nơi che chắn là thể ôm hôn đúng ?
Khương Tú Nhuận theo ngón tay chỉ qua, ánh mắt bắt gặp cảnh tượng quen thuộc, thể chấn động một chút.
Thủy các ... Trước . Hẳn là trong hai năm nàng rời mới xây dựng.
Kỳ thật ở kiếp , thủy các ở đây dựng lên từ lâu, tên gọi là "Giải ưu trai". Bởi vì khung cảnh thanh nhã, đồ ăn tinh xảo, ngắm núi hồ thể giải tỏa ưu phiền, cho nên ở thành Lạc An khá nổi danh, Khương Tú Nhuận lôi kéo quý nữ kinh thành cho nên cũng thường xuyên tới đây.
Kiếp , nàng nhiều ở đây mời khách tới mua vui thâu đêm suốt sáng, bao nhiêu uống say bí tỉ, nôn mửa suýt nôn hỏng cả dày? Đáng tiếc, cố gắng thế nào thì cuối cùng mẫu quốc vẫn diệt vong, trưởng tự sát, dã tràng xe cát mà thôi.
Trong lòng chút chua xót, cảnh khiến cho hồi ức lúc đó ùa về.
Huống chi ở tại đây, nàng còn một đoạn hồi ức mà khi c.h.ế.t nàng cũng nhớ .
Khi nàng trọng sinh sống , đoạn hồi ức giống như một giấc mộng nàng quên lãng, bây giờ thấy "Giải ưu trai", đoạn ký ức mơ hồ đó trở nên rõ ràng hơn...
Phượng Ly Ngô nắm tay nàng lên phía , Khương Tú Nhuận vôi vàng giật ống tay áo :
- Đừng thì hơn, chúng mang theo Bảo Lý và Tuyết Nhạn, tới tửu lâu cho bọn trẻ.
Phượng Ly Ngô vẫn như cũ kéo tay nàng lên phía , đó cũng đầu :
- Đây là tửu lâu, chỉ là trẫm sai xây một biệt viện chỗ thủy các mà . Xây xong lâu đưa nàng tới vãn cảnh hồ, nhưng thời gian, bây giờ ngược đúng dịp, tới đó thưởng ngoạn một phen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-471-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Kiếp , mà nơi đây còn là tửu lâu? Khương Tú Nhuận vẫn đang ngẩn , Phượng Ly Ngô liền kéo nàng bước thủy các.
Trải qua hai đời, thủy các còn là tửu lâu, thế nhưng khi bước qua nguyệt môn*, cảnh vật bên trong giống y đúc kiếp .
Nguyệt môn: cánh cửa hình tròn, giống như mặt trăng, nên gọi là cửa tròn, giữ nguyên từ hán việt là nguyệt môn.
Khương Tú Nhuận chỉ cảm chân tóc tê dại, bởi vì Phượng Ly Ngô , thủy các do sai tu sửa, chẳng chủ nhân của Giải ưu các kiếp , chính là Phượng Ly Ngô ?
Nàng kiếp thường tới đây tổ chức yến tiệc đãi khách, thường xuyên ghé qua, hơn nữa là khách quen cho nên cũng quen chủ nhân nơi .
Có yến tiệc, nàng kêu thị nữ lui xuống, một ở bên hồ hứng gió lạnh thổi tới. Ai ngờ bước hụt, suýt chút nữa rơi trong hồ. Khi đó may mà các chủ nơi kịp lúc kéo nàng , nàng ngã trong n.g.ự.c các chủ, say khướt lên .
Sau đó các chủ an bài nàng ở nhã gian phía thủy các nghỉ ngơi, dùng lễ tiếp đãi, khiến nàng cảm thấy an tâm.
Nên khi tỉnh rượu, nàng mới hóa nghỉ tửu lâu một đêm.
Mê Truyện Dịch
Nàng chỉ là một ngoại thất của tướng quân nuôi dưỡng bên ngoài, cho dù cả đêm về, cũng chẳng ai hỏi han, cho nên dứt khoát lệnh thi nữ tìm lý do qua loa đối phó với quản gia là .
Thế nhưng từ hôm đó, nàng ngược quen với các chủ. Thi thoảng khi thiết yến, khi trở về, thì các chủ sẽ đánh cờ hàn huyên với nàng.
Về phần vị vẻ ngoài của các chủ, Khương Tú Nhuận bây giờ cũng nhớ nổi. Nàng chỉ cảm thấy đó là một nam tử cao lớn, nhưng tướng mạo bình thường, đặc điểm gì để ghi nhớ cả. Cho dù nàng cố gắng thế nào, vẫn nhớ nổi, lâu quên mất.
Dù cũng nhiều, vô cùng giáo dưỡng, là một nam tử thiện. Khi đó Khương Tú Nhuận vô cùng quý mến ,
Còn Giải ưu các, khi nàng ở đây vung tiền tổ chức yến tiệc, thì công việc kinh doanh cũng càng lúc càng lên.
Vị các chủ cũng hẳn vì việc kinh doanh phát triển, cho nên đối với vị khách tiêu tiền như nước là nàng cũng chú ý hơn, ghi nhớ rõ sở thích của nàng.
Nàng gần đây thích loại nào, các chủ đều chuẩn thỏa đáng đầy đủ. Khúc nhạc nàng thấy , cũng âm thầm chuẩn một bản đặt bên cạnh tháp nơi nàng nghỉ trọ. Nếu như nàng uống nhiều rượu, còn chu đáo chuẩn canh giải rượu bưng lên, yên lượng chờ nàng uống hết...