Cho đến tận một ngày, Dương Như Nhứ trong lúc vô tình thấy trong thư phòng Phượng Vũ một bức chân dung, nàng giật .
Bức họa vẽ một nữ nhân, dáng yểu điệu, nhướn mày, tay cầm cung tên nhỏ đang giuơng cung ngắm bắn. Nữ nhân trong tranh chính là hoàng hậu Đại Tề Khương Tú Nhuận.
Dương Như Nhứ khi thấy bức tranh, khó mà tâm tình của nàng khó chịu thế nào. khi thấy nó, nàng ngược cũng sở thích của phu quân là thế nào, thích tẩu tẩu của .
Tất nhiên nàng dùng cách giống như ở Lạc An, dùng tiền mua mấy nữ nhân Ba quốc, mặt mày nhiều nét giống Khương Tú Nhuận, đưa tới cho Phượng Vũ, lúc nàng mới thấy mặt lộ mấy phần hài lòng.
Trong đám đó, một nữ nhân giống Khương Tú Nhuận nhất, Phượng Vũ thị tẩm ba đêm liên tiếp.
Mắt thấy công chúa Hồ phân sủng, Dương Như Nhứ mới thở dài một , trong lòng khó tránh khỏi mất mát.
Khi nàng rời khỏi Lạc An, Khương Tú Nhuận đang chờ ngày sinh, bụng to thể thị tẩm. Thế nhưng Hoàng đế Phượng Ly Ngô mà vẫn chỉ coi đám phi tần hậu cung là đồ vật trang trí, căn bản hề đụng họ.
Qua đó thấy , nhà đế vương cũng nọ , ai cũng yêu thích tam cung lục viện. Chỉ là Khương Tú Nhuận mặc dù chiếm trái tim đế vương, nhưng phúc, chỉ cần phu quân của nàng thể đoạt giang sơn cẩm tú, thì nàng chẳng là cái thá gì.
Như chuyện Phượng Ly Ngô độc sủng một Khương Tú Nhuận chỉ còn là giai thoại, lịch sử ghi chép cũng chỉ gói gọn trong vài câu họa quốc yêu cơ, mê hoặc thánh tâm vứt bỏ cơ nghiệp trăm năm Đại Tề. Nếu như , nàng cũng thể trầm mê trong nữ nhi tình trường, mà hiệp trợ Phượng Vũ, cướp lấy thiên hệ, thống nhất giang sơn Đại Tề, ghi tên thành hiền hậu trong sử sách.
So sánh với , thì Hoàng hậu Đại Tề hiển nhiên suy nghĩ chu bằng Hòang hậu Bắc Tề, căn bản là nghĩ tới việc bổ sung hậu cung cho phu quân thư giải tâm tình.
Chiến sự đang căng thẳng, chuyện quan trọng nhất chính là vấn đề lương thảo.
Tề triều nhiều năm qua đều đụng binh đao, lương thảo cũng nhiều. Cho dù hiện tại lương thảo quân đội đang dư dả, nhưng thuế má áp cho bách tính hậu phương sẽ tăng lên, dân chúng sẽ đủ lương thực sử dụng.
Thế nhưng cuộc ác chiến giằng co lâu, nhưng vẫn kiến Tề triều xảy tình trạng thiếu lương thực.
Công lao , thuộc về Khương Tú Nhuận ngày xưa khi nàng vẫn chức chủ tư nông tư, tu bổ kênh đào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-460-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Mặc dù năm đó nàng chỉ một nửa liền rời , thế nhưng bản vẽ lưu chỉnh tỉ mỉ, tiếp nhận công việc của nàng chỉ việc theo bản vẽ là .
Mê Truyện Dịch
Bởi , khi Khương Tú Nhuận tuần tra công trình ngày của , dòng chảy uốn lượn, nước tưới tiêu đầy đủ, con kênh uốn lượn chạy vòng khắp các vùng.
Có kênh nước điều hòa dòng chảy, cho dù hạn hán lũ lụt thì cũng vòng bảo vệ là con kênh , vì thế những vùng gặp thiên tai, mà giờ đều là đất lành phì nhiêu, cây cỏ tươi .
Bảo Lý bây giờ chạy nhanh , thời tiết đầu xuân vùng đồng ruộng, mắt màu xanh trải dài. Màu mạ non xanh mơn mởn, bông cải vàng oánh, Bảo Lý nhạnh chảy như ngựa ghoang thoát cương, vui vẻ nhảy nhót cánh đồng.
Chỉ mới một lát, đôi giày thêu lão hổ dính đầy vệt bùn đất.
Cung nữ theo bên cạnh lo lắng, tiểu hoàng thử lên bờ, đổi một đôi giày mới. Khương Tú Nhuận :
- Không cần đổi giày, trẻ con đầu tiếp xúc với đồng ruộng, cứ để cho nó chơi... một điều nhớ, Bảo Lý con giẫm lên mạ non mới cấy, nếu sẽ đánh m.ô.n.g con đó.
Bảo Lý lấy mũ nhỏ đầu xuống, lộ cái trán đầy mồ hôi, mẫu hậu :
- Nương, chút nữa con sẽ hái hoa cho và Nhạn Nhạn nhé.
Nói xong, liền lắc lắc cái m.ô.n.g nhỏ nhảy nhót tới mấy bụi hoa dại.
Quận trưởng, lý trưởng, hương đều theo Hoàng hậu nương nương tuần sát kênh mương, đường thi thoảng sẽ gặp thôn dân đang cấy mạ, thấy Hoàng hậu đều lập tức kinh sợ hành đại lễ.
Khương Tú Nhuận ngày tự dẫn của nông tư tới Hán Dương công trình thủy lợi. Ở đây danh tiếng của nàng vô cùng . Phải khi Khương Tú Nhuận mang theo họ đào kênh, năm đó trời đổ mưa to, nếu con kênh , lẽ bộ thôn dân huyện Hán Dương sẽ trở thành biển nước mênh mông, bao nhiêu phái chết.
Cho nên bách tính, nhiều Khương đại nhân năm đó nữ giả nam trang, bây giờ trở thành hoàng hậu nương nương tới Hán Dương thị sát, liền mang theo trái cây, thịt thú rừng tới biếu tặng, cảm tạ ơn đức nương nương năm xưa.