Mạnh Hiến sai lột bỏ quần áo của tiểu treo nàng lên, đang chơi vui vẻ thì quản gia bên ngoài gỗ cửa:
- Lão gia, đại sự .
Mạnh Hiến quấy rầy nhã hứng, tay cũng dừng :
- Có chuyện gì mà , tới phiền ?
Quản sự ở ngoài cửa :
- Vừa quản sự từ cửa hàng tới thông bẩm lão gia, mấy cửa hàng nhà đều đang kê biên tài sản.
Mạnh Hiến thấy , lập tức đẩy cửa vọt ngoài:
- Ngươi cái gì? Kẻ nào to gan dám biên tịch cửa hàng của ?
Mạnh Hiến tham tiền, trong tay ít cửa hàng âm thầm hoạt động, ngoài trừ ở thành Lạc An , những thành thị khác đều , mỗi ngày kiếm bao nhiêu bạc.
Là kẻ lớn mật ào, dám đụng đầu ?
Quản gia môi run lấy :
- Là... là của HÌnh bộ, bọn họ trong cửa hàng của chúng , lúc kiểm kê tài sản, phát hiện bông nhung là quân tư...
Mạnh Hiến xong, con mắt đều trợn tròn, kêu lớn:
- Không thể chuyện !
Mạnh Hiến keo kiệt tham tài, mặt hàng bày bán đều là đồ tinh xảo, nhưng loại hàng nhất. Bông bán ở cửa hàng của cũng chỉ là bông bình thường của Đại Tề trồng , chứ đào bông nhung của Tây Vực cơ chứ?
Mạnh Hiến nhàn rỗi trong phủ nữa, cuống quýt mặc y phục, mang theo quản gia điều tra rõ ràng. Thế nhưng trong lòng vó một tia hoảng hốt, luôn cảm giác hình như thấy Khương tiểu công tử.
Mà lúc , trong cung ngược vui vẻ an nhàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-454-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Tẩu tử cung cũng thuận tiện, Khương Tú Nhuận mấy ngày nay thích ăn đồ mặn, Ổn nương rau ngâm cho nàng ăn.
Ổn nương hiện tại là nhiếp chính vương phi cao quý, nhưng tay nghề hề mai một, vẫn thể xuống bếp nấu cả một bàn thức ăn cho cô em chồng.
Kết quả chỉ Khương Tú Nhuận thỏa mãn khẩu vị, ngay cả phu cũng bàn ăn hấp dẫn, trong Noãn các ba vây quanh bàn ăn cùng nhấm nháp hương vị gia yến.
Mê Truyện Dịch
Bảo Lý trong lòng Phụ vương, ánh mắt háu ăn đang mong ngóng phụ vương đút bánh bón canh cho . Cái miệng nhỏ chu lên, khiến Phượng Ly Ngô bận bịu bản cũng kịp ăn cái gì.
Khương Tú Nhuận bây giờ cảm thấy ăn no là lớn nhất. Nàngmau chóng ăn hết chiếc bánh thịt nướng to với rau ngâm, khi đỡ cơn thèm mới :
- Thuyền hàng tới nhanh như ? Ta vốn tưởng rằng vận chuyển bông tới đây, cho dù thuận buồm xuôi gió cũng nửa tháng mới tới nơi?
Ổn nương gắp thức ăn cho Khương Tú Nhuận, :
- Chính là đang buồn ngủ, đưa gối đầu! Ta truyền lời cho chưởng quỹ rằng vận chuyển bông, mà kịp đúng lúc mấy chủ thuyền thôn Vọng Hồi tới cảm ơn vì báo tin. Bọn họ tránh tai kiếp, mà đem ân đức của Hoàng hậu đều đưa đến . Lại bởi vì xa quê lưu lạc khắp nơi, cho nên bọn họ nghề cũ, đúng lúc trong tay họ một lô bông nhung từ Tây Vực mới cập bến. Nghe chỗ khó khăn, mấy chủ thuyền cũng hai lời, lập tức đưa bông cho . Bằng , thể nhanh như tới Lạc An chứ?
Khương Tú Nhuận mỉm , Bảo Lý đang đút bánh cho Phượng Ly Ngô:
- Nếu những thôn dân , Bệ hạ cũng vốn sắp xếp cho tàu nhanh vận chuyển bông về đây, sẽ rút ngắn một chút thời gian.
Ổn nương trong lòng Khương Tú Nhuận ý nhắc nhở , liền vội tiếp lời:
- Bên trong đội vận hàng của nội tặc, cẩn thận, để Bệ hạ quan tâm, chậm trễ việc may quân phục, quả thực đáng trách, xin Bệ hạ hãy trọng phạt.
Phượng Ly Ngô liếc mắt Khương Tú Nhuận một chút, thầm nghĩ: "Nàng thì giỏi , sợ nổi giận liền tính lên đầu tẩu tử đây mà".
Thế nhưng ngoài miệng :
- Vương phi tốn sức vì quân tư, nếu vương đình chứng kiến ngươi tính toán chi phí, quả thực cuộc mua bán vốn là ngươi lỗ vốn để . Chuyện kẻ rắp tâm đổi bông để hãm hại Vương phi, tổn hại đến an nguy xã tắc, ngươi sai. Chuyện khi xử lý xong, tổn thất bao nhiêu cứ báo lên, dù thể để trong nhà ăn lỗ vốn .
Phượng Ly Ngô "Người trong nhà" khiến trong lòng Ổn nương yên tâm, chỉ cảm thấy phu tuy gả xa, nhưng lấy như ý, yêu thương quan tâm tới nàng.
Còn chuyện , cần các nàng để tâm nữa. Bông trong cửa hàng của Mạnh Hiến, chính là do thủ hạ của Phượng Ly Ngô ***** Mạnh gia từ lâu, vụng trộm tráo đổi. Ngoại trừ cửa hàng bông ở kinh thành, các cửa hàng khác của Mạnh gia ở địa phương cũng đều xuất hiện bông nhung Tây Vực.