Bởi vì Ổn nương đang ở kinh thành, cho nên khá thuận tiện. Không lâu , nàng mặc triều phục Vương phi Ba quốc, Ổn nương khí độ ung dung bước chân vương đình.
Nàng đầu tiên thỉnh an Đế hậu, đó mở miệng:
- Tề triều nghị sự, vì gọi tới đây?
Mạnh Hiến đó ôm tay yên lặng, đang chờ mấy ngụ sử theo kiểm tra thuyền ngày đó lên tiếng .
Quan ngự sử mấy ngay thẳng, việc cũng nể mặt ai, là tỉ mỉ lựa chọn , bộ mời xuống thuyền buôn kiểm tra cùng. Chứng kiến gian thương hại nước, phàm kẻ tự xưng trung thần, ai mà chịu nổi chứ?
Quả ngoài sở liệu, Quế Nhã vương phi dứt lời, liền ngự sử , lớn tiếng khiển trách nàng lòng hiểm , dùng bông trần vải để thế bông nhung chất lượng, mang tai họa tới cho binh sĩ Đại Tề.
Ổn nương kiên nhẫn xong, đó chậm rãi mở miệng :
- Mặc dù hiểu ngự sử đang gì, thế nhưng thương nhân lâu, một chuyện hiểu cho lắm, hỏi ngược các vị. Nếu dùng chi phí vận chuyển cao như dùng bông cũ giả mạo bông mới, thì thể thu bao nhiêu lợi nhuận?
Quan ngự sử hầm hừ :
- Là thương nhân, tất nhiên lấy lợi nhuận trọng. Tất nhiên lợi nhuận mới , còn ngươi thu bao nhiêu lợi trong đó, lão phu thương nhân, mà tính ?
Cách sĩ nông công thương chính là chỉ địa vị của thương nhân thời bấy giờ, trong mắt thế nhân, thương nhân phận thấp kém, ngay cả nông phu, thợ thủ công đều cao quý hơn họ. Cho dù Ổn nương hiện tại là vương phi, là phu nhân Nhiếp chính vương cao quý Ba quốc, thì cũng chỉ là thương nhân, các thần tử Đại Tề coi thường.
Thế nhưng Ổn nương cũng chọc tức vì thái độ , nàng chỉ mỉm :
- Đã như , thì sẽ giúp các vị đại nhân tính toán.
Dứt lời, nàng lấy từ trong n.g.ự.c một chiếc bàn tính lớn như lòng bàn tay bằng vàng, những hạt châu bàn tính đều là bảo thạch mài trơn nhẵn tạo thành, chỉ thoáng qua cũng nó giá trị nhỏ.
Ổn nương và cô em chồng Khương Tú Nhuận đều là cao thủ dùng bàn tính, ngón tay mảnh khảnh gảy hạt châu, phát tiêng leng keng dễ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-452-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Không lâu , nàng đưa kết quả. Nếu dùng bông trần vải thế cho bống , thể kiếm lời một vạn ba ngàn bốn trăm mươi hai lượng bạc.
Nghe thấy con , sắc mặt mấy vị thần tử đều càng tỏ vẻ giận dữ. Nhất tề trừng mắt nữ gian thương vì lợi lộc mà quan tâm sinh tử của tướng sĩ Đại Tề.
Thế nhưng KhươngTú Nhuận lúc ngược mở miệng :
- Vương phi, con tính đúng, bởi vì ngươi dùng đội tàu vận chuyển nhà chuyển vật tư, cho nên tính chi phí vận chuyển. Nếu là chuyện công thì tính rõ ràng chứ?
Ổn nương :
- Hoàng hậu tính toán thật nhanh nhay, quả thực tính phí vận chuyển , vì nếu như tính cả chi phí , thêm chi phí nhân công nữa, như cho dù dùng hàng rẻ tiền thật, thì lợi nhuận chỉ còn một nửa thôi.
Khương Tú Nhuận bộ giật :
- Hóa là nếu như bông nếu như là loại , thì vương phi cuộc mua bán , những kiếm tiền, mà còn bù lỗ phí vận chuyển và nhân công ?
Ổn nương Khương Tú Nhuận , nghiêm mặt đáp :
- Ta vốn là nước Tề, mặc dù gả cho phu quân Ba quốc, nhưng tâm tư vẫn hướng về an nguy mẫu quốc. Nghe Tề triều mua sắm quân tư, khả năng tất nhiên sẽ từ, tận dùng tài hèn sức mọn đóng góp một phần. Ai dè gặp kẻ ý , hắt nước bẩn đầu , mưu hại chỉ vì tham lam mà phạm tội thiên lý dung, tổn hại tính mệnh tướng sĩ Đại Tề. kẻ tặc nhân là kẻ ngu ngốc, từng thấy vàng bạc, quá coi thường Ổn nương ? Chút tiền đó còn đáng để tốn công sức như ? Cũng ngần đó bạc đủ để co đãi khách một bữa cơm ?
Mặc dù thì tưởng tiền lãi nhiêu, thế nhưng chi phí và nhân lực cũng huy động quá nhiều, đặt ở mắt Ổn nương, một nữ nhân phú khả địch quốc, nàng quả thật để mắt.
Nên nàng dùng sức của một bản , thể tích lũy đủ đồ cưới cho nữ vương Ba quốc. Ra tay hào phòngs như là vì tiền lợi nhuận nhỏ nhoi mà bỏ công sức tính toán chi li.
Ổn nương chậm rãi phân tích như , sáng suốt lập tức sũy nghĩ kĩ , tất thấy chỗ kỳ quặc.
Mạnh Hiến ngờ rằng tẩu tử của Khương tiểu công tử thể láu cá như , mắt thấy ngựa c.h.ế.t cũng nàng lắc lư thở, lập tức đưa mắt hiệu cho bên cạnh.
Mê Truyện Dịch