Đầu tiên thái tử phái tới mời, nàng từ chối thể khỏe, cùng .
Nào ngờ thái tử mà một đường thẳng tới đây, lặng lẽ ở cửa viện của nàng, nhíu nhíu mày.
Thị vệ bên cạnh ánh mắt , lập tức đẩy cửa phòng , mặc cho gió lạnh thổi trong phòng.
Phượng Ly Ngô mặc dù ở trong sân viện, nhưng thấy rõ ràng, một bàn tay trắng muốt từ trong giường duỗi , đang sờ so/ng lung tung đống chén đĩa ở đầu giường./
Nghe thấ tiếng đẩy cửa, bàn tay khựng , tóc chút rối tung, khó khăn chui từ trong ổ chăn .
Phượng Ly Ngô vốn là tâm huyết dâng trào, tiểu Khương công tử thể khó chịu, mới chiêu hiền đãi sĩ, tự tới thăm bệnh.
thấy tinh thần tiểu Khương công tử "suy sụp" như , chân mày liền từng giãn rai, âm thanh lạnh lùng :
- Đông thú sắp tới, ngày hôm hỏi quân, một mũi tên còn chuẩn , một nam tử ở lưng ngựa luyện kiếm b.ắ.n cung, thì khác gì nữ tử??
Khương Tú Nhuận ôm chặt chăn, hạ giọng :
- Điện hạ đúng, nhưng thực sự chịu nổi lạnh, Đông thú... bỏ qua ."
Kiếp tuy nàng đang ở hoán y cục, thế nhưng đông thú nhớ rõ ràng. Phượng Ly Ngô trong đông thú gặp thích khách, một tiễn suýt chút nữa đ.â.m trúng trái tim , lúc đều bàng hoàng, khắp nơi truy tìm tung tích thích sát.
Mặc dù đó hoàng thái tử cứu chữa kịp thời, nhưng bởi vì trọng thương nên lưu bệnh căn, thể mãi vẫn chuyển biến .
Mà vị biểu Tào Khê của thì cực nhọc ngày đêm, ăn ngủ yên, hầu bệnh bên cạnh Phượng Ly Ngô, đó nhảy lên trở thành thái tử phi...
Đông thú náo nhiệt như , Khương Tú Nhuận tội gì góp vui? Nếu chẳng may tên bay đạn lạc, lan tới chỗ nàng thì thực là xui xẻo.
Chỉ cần mượn cớ kiểm tra sổ sách mệt mỏi, thì cũng hết.
Không ngờ tới, thái tử luôn suy nghĩ về chuyện nàng quá mức âm nhu, khiến mắt, đông thú nhất định mang vị thiếu phó theo, luyện khí chất cho .
Nên cũng Khương Tú Nhuận dối, chỉ rời và :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-44-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
- Đã đặt cung tiễn ở xạ quán, quân nếu sợ lạnh thì mặc nhiều một chút, cô ở xe ngựa chờ quân...
Sau khi thái từ rời khỏi, Khương Tú Nhuận trong lòng mắng m.á.u chó đầy đầu nhưng vẫn dậy. Vì ở trong phủ thái tử, nên bình thường khi ngủ nàng cũng dám cởi băng ngực. Hơn nữa, tắm rửa nàng chỉ thể lén lút dùng khăn ấm xoa xoa. Vốn trông cậy thái tử đông thú, nàng thừa dịp trở về phủ chất tử lẽ sẽ nhẹ nhõm mấy ngày.
thái tử nhất định đòi nàng cùng, thực là giày vò mà.
Bất đắc dĩ, chỉ thể xuống giường, chải tóc, đổi áo ngoài, cùng ngoài với thái tử.
Chỉ là lúc xuống xe ngựa, bởi vì thiếu ngủ nên chân nam đá chân xiêu, suýt chút ngã sấp xuống, thì cánh tay kéo , đỡ lấy nàng.
Khương Tú Nhuận ngẩng đầu lên, chính là thái tử. Một tay đang nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, lông mày nhíu vẫn giãn - Cánh tay cũng thực mềm mại, thật hoài nghi thiếu niên đều như .
Nghe Ba quốc thích uống sữa dê, ăn thịt dê, cho nên bất kể là nam nữ, làn da đều trắng nõn bóng loáng. Nhìn tiểu Khương công tử như , cũng tin đồn nhảm.
Cũng khó trách khiến cho Tần Chiếu xuân tâm nhộn nhạo, dây dưa dứt với thiếu niên .
Mê Truyện Dịch
Chuyện cũng chẳng liên quan gì tới , nhưng nam tử âm nhu như thực sự khó chịu, nên luyện , để trở lên tráng kiện một chút, miễn cho Tần Chiếu thấy liền lạc lối.
Tay Khương Tú Nhuận thái tử nắm chặt, cũng dám tránh, Bạch Thiển ở bên cạnh nam tử phận hiển quý, *****̃ng dám đạp. Chỉ thể tiểu công tử nhà túm như con gà.
Sau khi hoàng thái tử buông tay, dẫn đầu tiến trong cửa hàng, Khương Tú Nhuận cúi đầu cổ tay , bóp đỏ một vòng.
Đoàn thái tử từ xa tiến tới, trong cửa hàng ngoài nghênh đón.
Lưu Bội vẫn như ngày , vui vẻ với Phượng Ly Ngô. Phượng Ly Ngô cũng bất động thanh sắc, phảng phất như là kẻ dọa dẫm yêu cầu Lương quốc bồi thường một tiền lớn .
Hai giả vờ giả vịt mỗi mỗi vẻ, khiến Khương Tú Nhuận vô cùng bội phục.
Bởi vì đông thú cũng mời sứ giả các quốc gia ở Lạc An tham gia. Nên đều tới đây chọn cung tiễn.
Sứ giả Nam Di là Bì Lợi Ba *****̃ng tới nghênh đón trữ quân Đại Tề.