Chàng nghĩ ngợi, sửa lại số tiền cần tiến cống Tề triều, đó hỏi nàng:
- Thế này được ?
Khương Tú Nhuận nhìn lại, giảm hơn một nửa, nhưng dù *****̃ng chỉ là số tiền lẻ, chần chừ đáp:
- Thế này *****̃ng được ?
Phượng Ly Ngô :
- Ba quốc năm nay mới chống cự Nhung quốc, lấy cớ lương thực thiếu hụt, tiến cống giảm phân nửa, các thần tử *****̃ng tiện nói gì. Dù tính mạng *****̉a bọn họ là do nữ vương Ba quốc cứu về, nếu đuổi theo đòi tiền, trẫm tất sẽ quên, khi đó bọn họ liền trở thành kẻ vong ân phụ nghĩa.
Khương Tú Nhuận yên lòng:
- Mấy năm nay chàng liên tục dụng binh, nếu tiến cống ít , khoản thâm hụt này lấp ? Chỉ sợ lưng thần tử nghị luận .
Ánh mắt Phượng Ly Ngô lóe lên, ẩn ẩn lộ hung quang :
- Khẩu vị *****̉a trẫm lớn hơn bọn họ tưởng nhiều, thiếu tiền khác tự có chỗ bù vào.
Bởi vì liên quan đến nội chính Tề triều, Khương Tú Nhuận *****̃ng tiện hỏi nhiều. Nếu Phượng Ly Ngô đã mở lòng từ bi, thu tiền triều cống *****̉a Ba quốc, nàng tội gì tiếp nhận cơ chứ.
Hơn nữa tiến cống cho Lương quốc *****̃ng rất nặng. Trước Ba quốc với Nhung quốc chiến tranh, Lương quốc lại bàng quang ngồi nhìn, có lý do gì phải tiếp tục tiến cống cho Lương quốc cả.
Dù An Tức hiện đang ở giữa Lương quốc, vẫn dùng vũ lực khiêu chiến, cho nên Lương quốc *****̃ng chẳng dám tùy ý xuất binh chinh phạt Ba quốc. Thế là Khương Tú Nhuận vung bút lên, bỏ hẳn khoản tiền tiến cống Lương quốc.
Sau đó các khoản chi khác bỗng nhiên thoải mái hơn hẳn, tâm trạng nàng *****̃ng vì thế mà buông lỏng.
Phượng Ly Ngô thấy Khương Tú Nhuận lộ ý cười, trong lòng liền thở phào, cảm thấy mình vẫn có thể tiếp tục đón năm mới. Liền vừa ôm vừa dỗ dành Bảo Lý mới tỉnh ngủ xong, vòng vòng quanh phòng.
Bảo Lý phát âm vẫn rõ, ôm cổ chàng nói:
Mê Truyện Dịch
- Đốt pháo... Đốt pháo!
Phượng Ly Ngô nhi tử muốn mình đưa đốt pháo hoa như đêm qua, liền ôm lấy nhi tử, vào ̀nh viện đốt pháo hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-418-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Hành cung nằm trong thành Lạc An tràn đầy khí ấm áp hoà thuận vui vẻ, ngược lại phủ Bình Xuyên vương ở Ba quận lạnh lẽo âm khí.
Phượng Vũ cầm mật báo trong tay, đọc lướt quá, ánh mắt càng lúc càng trở nên âm lãnh, cuối *****̀ng hung hăng nện lên người Tần Chiếu đang quỳ dưới đất.
- Đúng là phế vật! Chuyện đơn giản như vậy phái ngươi làm *****̃ng xong! Phượng Ly Ngô ̣i lại có thuốc chữa bệnh dịch? Chẳng lẽ... là do ngươi tiết lộ ngoài?
Nói tới đây hắn hung hăng trừng mắt nhìn Tần Chiếu.
Tần Chiếu vội vàng dập đầu nói:
- Vương gia minh giám, có mối thù đội trời chung với Phượng Ly Ngô, có thể tiết lộ giải dược cho hắn cơ chứ? Chỉ là loại tỏi giải dược thực chất chính là tỏi lê đặc sản *****̉a Ba quốc. Nữ vương Ba quốc trước khi tới Lạc An đã mang theo rất nhiều tỏi lê, có lẽ vô tình phát hiện thứ này có thể ngăn chặn bệnh dịch, nàng liền nấu canh cứu tế nạn dân, chó ngáp phải ruồi, giải được kế mà vương gia bài bố.
Phượng Vũ xong, trầm mặc một hồi.
Thế *****̣c được bố trí tỉ mỉ liên hoàn, vốn dĩ có kẽ hở, vừa khiến tình hình thành Lạc An hỗn loạn, vừa có thể lay động nhân tâm, nếu như làm tốt, thậm chí còn có thể lấy được tính mạng *****̉a Phượng Ly Ngô.
Thế nhưng là hết tới khác Khương Tú Nhuận nhẹ nhàng hóa giải. Điều khiến Phượng Vũ thể cái gì? Chẳng gì để ngoại trừ nữ nhân thật sự là tướng vượng phu.
Hiện tại Phượng Vũ cực kỳ hối hận, lúc bắt nàng nên để cho nàng cơ hội chạy thoát. Nếu một mực trói chặt Khương Tú Nhuận ở bên , khi trong lòng nàng liền . Tình cảm ở cạnh bồi đắp, khi con cái giờ cũng cả đôi ba đứa, chứ nào giống như Phượng Ly Ngô, qua thời gian lâu như cũng chỉ một nhi tử?
Nghĩ tới đây lòng mang tương tư, dậy ngón tay vỗ về gẩy nhẹ phượng cầm. Chiếc đàn là ngày khi nàng ép lưu bên cạnh , ngày ngày gẩy đàn cho , từng dây đàn đều ngón tay nhỏ nhắn của nàng vỗ về qua.
Bình thường, Phượng Vũ cho ai động chiếc đàn , thi thoảng sẽ tự đánh một khúc, âm thanh tương tư lượn lờ quẩn quanh.
Tần Chiếu bên cạnh , đột nhiên mở miệng :
- Vương gia, Dương gia Như Nhứ tiểu thư Phượng Ly Ngô từ hôn, nàng ủy thác gửi cho vương gia một phong thư.
Nói xong liền lấy thư , hai tay dâng lên cho Bình Xuyên vương.
Phượng Vũ nhận lấy thư lướt qua, khi xem xong tâm tình lên ít, còn vẻ qua loa lạnh nhạt như .
Hắn quẳng lá thư , hiệu cho Tần Chiếu cũng mở xem, lạnh :