Sau khi trời quang mây tanh, Phượng Ly Ngô chìm vào giấc ngủ say, nhưng trong lòng Khương Tú Nhuận có khúc mắc, nên muốn để ý tới chàng.
Kết quả, mùng một đầu năm, Thánh Võ đế dẫn văn võ bá quan tổ miếu bái tế, Khương Tú Nhuận liền lập tức mang theo nhi tử trở về hành cung *****̉a mình.
Nàng mặc dù ở Đại Tề, thế nhưng Ba quốc rất nhiều công sự quan trọng cần nàng ̣nh đoạt.
Cũng nhờ Đại Tề tu sửa kênh đào, vạn dặm lộ trình bỗng nhiên giảm bớt một nửa. Cho nên những chuyện trưởng Khương Chi quyết ̣nh được, đều viết thư hỏa tốc dùng ̀u nhanh chuyển tới thành Lạc An, để Khương Tú Nhuận thẩm duyệt.
Mê Truyện Dịch
Trận chiến đánh Nhung quốc, đối với Khương Tú Nhuận mà nói cảm giác đúng là chấn động. Thân là Quốc quân, nếu phải trong thời khắc nguy cấp mất nước, *****̃ng thể hiểu cảm giác đao treo ̉nh đầu là như thế nào.
Ba quốc quá nhỏ, nhân khẩu hạn, chú định thể phát triển như Lương quốc, là mạnh mẽ chiêu mộ tinh binh như Đại Tề. Thế nhưng nếu như dùng công *****̣, cải tiến vũ khí phòng thủ, nâng cao thành trì, gia tăng mương hộ thành có thể dùng một chọi mười, bị đám lang sói chung quanh coi thường nữa.
Bởi vì đánh lui Nhung quốc, Ba quốc thu lại được rất nhiều đất đai bị chiếm khi xưa, xây thêm thành trì. Cho nên công văn Khương Chi gửi tới, lời chú giải màu đỏ toàn bộ đều tập trung vào một điểm, chính là hai chữ "Thiếu bạc".
Khương Tú Nhuận lượt tinh tế xem xét, bàn tính trong tay *****̃ng phát âm thanh lách cách, cuối *****̀ng nàng phát hiện , nếu có thể bớt khoản cống nạp cho Đại Tề, thì nàng miễn cưỡng có thể bình ổn được ngân khố.
Thế nhưng khoản cống nạp này *****̃ng bị bách quan Tề triều giương mắt , cho dù nàng mặt dày, khúm núm xin Phượng Ly Ngô hạ thánh chỉ, chỉ sợ Phượng Ly Ngô *****̃ng tránh khỏi bị quần thần chỉ trích.
Nghĩ đến đây, nàng thở dài một tiếng, trải bản đồ , học bộ dáng trù tính chinh phạt chư quốc *****̉a Phượng Ly Ngô năm đó. Trên bản đồ Ba quốc điểm điểm vẽ vẽ.
Vừa vẽ như nghiện, nếu ở đây xây một thành trì, một khu ruộng, bỏ thành trì chỗ thì nhiều thêm một mỏ đồng....
Trước khi hoạch ̣nh xong, bút trong tay Khương Tú Nhuận vung lên ngừng, thể thừa nhận, ở ngôi cao rất dễ bị biến thành một con ác thú, có ăn thế nào *****̃ng thấy đủ no.
Thế nhưng khi nhìn lại, nàng phải đối mặt tới hiện thực trước mắt, đó là Ba quốc quá mức nhỏ bé, cho Phượng Ly Ngô nhét kẽ răng *****̃ng chẳng đủ, khó trách chàng xem thường, cảm thấy nàng khinh mạn nhi tử mình.
Khi Đậu Tư Võ đến chúc tết, thuận tiện đề cập chuyện muốn *****̀ng Bạch Thiển tư định chung . Khương Tú Nhuận nhất thời nghĩ đến bản , nhịn được cảm khái nói:
- Môn đăng hộ đối, gả *****̃ng nhẫn nhịn chịu thiệt thòi, hơn nữa mẹ chồng quá ác, cửa lớn vọng tộc tiến vào được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-416-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Nàng nói vậy khiến Bạch Thiển đứng ở một bên trầm mặc, nặng nề gật đầu một cái.
Đậu Tư Võ xong trợn tròn mắt, cảm thấy cả một đường tới kinh đô ân cần nịnh nọt nữ vương đều trôi theo dòng nước cả, tự tay nướng cá đúng là chui vào bụng chó cả rồi!
khi Khương Tú Nhuận ̣nh thần lại, phát hiện mình trong lúc vô tình đã phá vỡ nhân duyên *****̉a Đậu tiểu tướng quân thì đã quá muộn.
Dù những lời nàng mới nói *****̃ng xuất phát từ đáy lòng. Tự ̣nh chung công nhận. Mặc dù Bạch Thiển coi trọng cuộc sống xa hoa ở Đậu gia, thế nhưng Đậu Tư Võ thể nhận phụ mẫu *****̉a mình được, cuối *****̀ng Bạch Thiển rơi vào bước gả nổi cho nhà tử tế, đây là tội gì cơ chứ?
Đậu Tư Võ mặc dù bụng đầy lửa giận vẫn cố nén xuống, định hỏi mẫu hà khắc thế nào, nhưng chợt nhớ tới những lời mắng nhiếc mà bà dùng với Bạch Thiển, đành im lặng, ỉu xìu xin cáo từ rời khỏi hành cung.
Đậu Tư Võ rời , Phượng Ly Ngô tới.
Sáng sớm, Phượng Ly Ngô khi bái tế tổ tông, hồi cung mới phát hiện Khương Tú Nhuận ôm Bảo Lý rời .
Vừa bước sang năm mới, nàng làm như vậy rõ ̀ng là đang tức giận.
Phượng Ly Ngô nghĩ có lẽ do mấy lời chàng nói hôm qua, ghét bỏ Ba quốc *****̉a nàng nhỏ bé, khiến cho nàng vui.
Thế nhưng Phượng Ly Ngô cho rằng . Cái chữ "nhỏ" này rất đặc biệt.
Ngươi nếu dùng nó để miêu ̉ "độ lớn" của nam tử, thì nhất ̣nh là một trận đổ máu, huyết văng xa cả tấc mới dừng.
Thế nhưng nếu nói Ba quốc nhỏ, thì đó là sự thật ̀nh ̀nh , phải thứ giấu trong đũng quần, vậy mà nàng còn cho người nói?
Hơn nữa nếu như chàng lên tiếng, chẳng lẽ để mặc nàng đưa nhi tử trở về Ba quốc thành quốc quân Ba quốc à?
Phượng Ly Ngô cảm thấy mình cực kì có lý, nhưng lại chịu nổi cảnh ăn tết một mình. Càng nghĩ, càng cảm thấy mình nên cho Khương Tú Nhuận một bậc thang, chủ động tìm nàng. Dù một ngày đã trôi qua, nàng có giận *****̃ng giận cả ngày, lúc này chắc cũng hạ hỏa rồi.