Khi khoản đãi binh tướng ở Ba quốc, thấy tướng quân và thủ hạ Phượng Ly Ngô đều thích vị , nên cố ý dặn hạ nhân dùng tỏi lê chế thành tương, cho hũ để thuận tiện mang theo, đường trở về thể ăn cho đỡ thèm.
Trong hành cung của Khương Tú Nhuận cũng , nhưng ngờ Phượng Ly Ngô cũng lấy món . Mắt sáng lên, nhưng nửa đêm thể ăn món quá dầu mỡ, nàng kêu ngự trù chưng trứng, bên rưới hai thìa tương tỏi lê trộn lẫn với cơm ăn.
Phượng Ly Ngô vốn đói bụng, thế nhưng thấy nàng ăn ngon như nhịn cũng múc hai thìa, trứng thơm mềm, thêm mùi tương tỏi lê quả nhiên ăn trôi cơm.
Vừa dùng bữa chuyện phiếm, hai tự nhiên cũng nhắc tới chuyện bênh dịch. Đại phu tới chẩn trị đều , chứng bệnh dịch thế từng gặp qua, khắp nơi đều lộ vẻ tà khí, cũng nên trị tận gốc thế nào, chỉ thể là mệnh lệnh cho các ô huyện bên ngoài kinh thành chú ý, nếu phát hiện triệu chứng nhiễm bệnh lập tức cách ly.
Đang chuyện, Phượng Ly Ngô ngược hỏi ở Ba quốc Khương Tú Nhuận từng xuất hiện loại dịch bệnh như thế ?
Khương Tú Nhuận :
- Người Ba quốc trời sinh thể cường kiện, thích ăn nước lã, cũng đau bụng, như tuy giàu như trung nguyên, nhưng là nơi thể dưỡng . Ngược , từ khi tới Lạc An, to nhỏ cũng mắc bệnh mấy , ở nhà ngay cả cảm mạo cũng ít khi .
Phượng Ly Ngô cảm thấy nàng từ khi lên nữ vương Ba quốc, cách khoác, nhướng mày :
- A, như , là ôn thần luôn chỉ tới Trung Nguyên, còn dám bước qua vương thổ của nàng?
Khương Tú Nhuận :
- Mẫu hậu của từng , các vị tổ tiên đều từ cố thổ di chuyển tới trung thổ, khi đó một đường mệt mỏi, nhiều bệnh, chống đỡ nổi, chỉ thánh nữ A Đại Thiện tới rừng cây tìm một loại quả hương vị kỳ quái. Thánh nữ mang theo loại quả đó cho một bệnh nhân bệnh nặng nếm thử, ngờ ăn xong, bệnh lập tức dịu , thế là đám thi hái xuống ăn, mới thể chống chọi ốm đau, tiếp tục lên đường...
Mê Truyện Dịch
Nói tới đây, Khương Tú Nhuận đột nhiên dừng ý , tiếp tục nữa.
Phượng Ly Ngô ngược ăn nàng chuyện thú vị, thấy thế nàng hỏi:
- Sao tiếp?
Khương Tú Nhuận chậm rãi nuốt xuống miếng cơm trứng đưa tới bên miệng, :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-404-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
- Về cũng chuyện gì nữa, thánh nữ đặt tên loại quả đó là tỏi lê, cũng mang theo hạt giống, đó loại cây đó ở Ba quốc bám rễ sinh chồi.
Sau khi ăn cơm xong, dùng muối trúc súc miệng, lau mặt sắc trời cũng vệt sáng mỏng hiện lên, hai tựa hàn huyên một hồi, đó ôm ngủ.
Đây là đầu tiên Khương Tú Nhuận ngủ long sàng, nàng đỉnh màn che màu vàng đầu, thao thức mãi ngủ .
Cũng đơn thuần bởi vì lạ giường, mà bởi vì những lời nàng mới với Phượng Ly Ngô khi nãy, nàng đột nhiên nhớ tới một chuyện vi diệu ở kiếp .
Kiếp thời gian , nàng Tần Chiếu nuôi ở ngoại trạch. Bên ngoài dịch bệnh huyên náo lợi hại, ngay cả hạ nhân trong phủ sát vách nơi nàng ở cũng nhiễm bệnh.
Khi đó, nàng cũng lo lắng, dám bước chân ngoài. Thế nhưng quá hai ngày , nàng cũng bắt đầu phát sốt, nàng nghi ngờ nhiễm bệnh dịch, chăm sóc.
Tần Chiếu *****̃ng ở trong phủ tránh bệnh dịch, khả năng quan tâm tới ngoại thất như nàng ở nơi . Đám hạ nhân tin nàng phát sốt, dọa lập tức chạy mất, nhao nhao tìm cớ xin nghỉ phép rời khỏi phủ.
Tới đêm hôm đó, ngay cả uống chén nước cũng hầu hạ.
Thế nhưng trưởng tin vội vàng chạy tới, đưa cho nàng một giỏ tỏi lê quê nhà, còn dặn dặn nàng lập tức ăn, đó vội vàng rời .
Nàng khi đó nhớ hương vị nơi quê nhà, bởi vì đồ ăn với cơm, cho nên tay cầm tỏi lê cắn một miếng, đó cắn một miếng bánh bột ngô cứng ngắc cố nuốt xuống.
Vậy mà sang tới ngày thứ hai, nàng hạ sốt, cũng nổi ban đỏ. Hạ nhân trốn ở ngoại viện, thấy sức khỏe nàng lên, cũng thở phào nhẹ nhõm, đoán lẽ nàng nhiễm phong hàn nên chứ mắc bệnh dịch.
Đến tận bây giờ nàng cũng đặt chuyện ở trong lòng.
Sau đó thì Dương Như Nhứ phối thuốc tiêu trừ dịch bênh . Mọi chuyện cứ chấm dứt.
Canh thuốc phát miễn phí cho khổ hàn, nhờ đó mà Dương nương nương cũng tiếng hiền.
Thế nhưng trong kinh thành, những quý nhân uống thuốc tăng thêm cả dược liệu quý báu, vô cùng quý giá, mà họ thiếu tiền, cho nên vẫn chạy theo như vịt hòng cầu phương thuốc .