Kiếp nàng , mắc bệnh dịch sẽ sốt cao bốn năm ngày, bênh như núi đổ, nếu tiền uống các loại thuốc tiêu nhiệt giảm sốt còn thể miễn cưỡng giữ mạng sống. bệnh dịch tiếp tục lan dân thường, những khổ hàn chỉ thể nhà hoặc đưa tới bãi tha ma chờ chết.
Nếu như nàng đoán sai, Phượng Ly Ngô nhất định nhiễm bệnh, lén giấu chịu cho nàng .
Nghĩ như , Khương Tú Nhuận cắn răng, tới tận nửa đêm nàng nhịn nữa gọi Bạch Thiển tới, trịnh trọng bàn giao hết chuyện, liền y phục định tiến cung.
Mê Truyện Dịch
Bạch Thiển hù dọa, vội vàng ngăn cản:
- Nữ vương của , tổ tông của , thời điểm ngài ngoài cái gì? Hiện tại đường ở Lạc An đều vắng tanh, ai cũng dám ngoài sợ lây bệnh dịch, ngài đang yên trong phủ ngoài cái gì?
Khương Tú Nhuận im lặng, khoác ác choàng, sai chuẩn khăn hun hùng hoàng xếp thành một hình tam giác che mặt :
- Ta cần ngoài, phố thì càng . Chỉ là khi rời khỏi đây, tuyệt đối thể hành cung, phòng trừ bản dính thứ gì sạch sẽ. Bảo Lý còn nhỏ, chuyện ở đây thể thiếu ngươi trông coi.
Bạch Thiển cũng nguyên do chủ tử vội vã ngoài, kỳ thực mấy ngày hôm nay nàng cũng xuất phủ xem Đậu Tư Võ nhiễm bệnh , nhưng vì bản còn chức trách , cho nên thể ngoài.
Bạch Thiển thấy ương Tú Nhuận quyết định , khóe mắt lập tức đỏ lên, nghẹn ngào nhỏ:
- Nữ vương ngài nên cẩn thận một chút, hơn nữa... nếu Đậu Tư Võ mắc bệnh, chỉ sợ cũng xuất phủ tới thăm . Đến lúc đó, sự vụ ở đây tiên xin nữ vương hãy chọn thể tin tưởng tới gánh vác...
Khương Tú Nhuận hiểu tính cách vị nữ tướng quân của , chỉ là việc tới nước , bệnh dịch thiên tai ở mắt, tính mệnh con chỉ như chiếc lá phiêu diêu dòng nước xoáy, nàng cũng kết cục sẽ thế nào.
Cuối cùng, nàng vỗ bả vai Bạch Thiển, đó liền lập tức dẫn theo thị vệ và cung nữ vội vã lên xe ngựa rời .
Trước khi nàng thành Lạc An, Phượng Ly Ngô liền đưa cho Khương Tú Nhuận một cung lệnh bài đặc biệt.
Hiện tại mặc dù quá nửa đêm, nếu ý chỉ của hoàng đế, bất luận kẻ nào cũng thể cung. nàng lệnh bài trong tay, Khương Tú Nhuận cần thông bẩm vẫn thuận lợi trực tiếp cung, cung nhân lặng lẽ đưa tới tẩm cung Hoàng đế.
Phượng Ly Ngô đang ngủ, liền giọng nhỏ của thái giám gọi dậy, nữ vương Ba quốc cung cầu kiến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-402-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Chàng dậy, giày cũng mang, để chân trần bước nhanh ngoài phòng liền trông thấy Khương Tú Nhuận đang ở bên ngoài sảnh, bước cởi bỏ nút thắt áo choàng.
Phượng Ly Ngô mừng sợ, qua kéo cánh tay lạnh buốt của nàng :
- Nàng phát điên gì ? Sao nửa đêm còn chạy tới đây? Bên ngoài tình hình đang căng thẳng thế nào nàng ? Không cho truyền lời cho phép nàng ngoài ?
Khương Tú Nhuận bộ dáng tức giận khí lực mười phần, cẩn thận mặt của , đích thực dấu hiệu mắc bệnh dịch, trong lòng buông lỏng, thở phào một .
Nàng mặc dù gì, nhưng Phượng Ly Ngô chỉ cần dáng vẻ nàng vội vàng đánh giá , trong lòng liền đoán "Cô nàng ngốc nghếch thấy tới gặp nàng, liền lo lắng bệnh lén gạt nàng, cho nên nửa đêm cũng vội vàng chạy cung thăm bệnh".
Phượng Ly Ngô nhịn giữ chặt mặt nàng lắc lắc, trong lòng ngọt ngào, cầm trái tim trở nên nóng rực.
Khương Tú Nhuận thở một dài, đột nhiên nghĩ tới điều gì , chút thấp thỏm :
- Là *****, trong cung bây giờ cũng canh gác, cứ như tiến , cẩn thận mang theo bệnh dịch thì ?
Phượng Ly Ngô ôm chặt nàng xị mặt :
- Nàng nghi ngờ mắc bệnh dịch, liền quan tâm chạy tới hầu bệnh. Đổi nếu như nàng bệnh, chẳng cũng sẽ như chiếu cố chăm sóc nàng? Giờ cần mới lo lắng cũng muộn !
Khương Tú Nhuận thở dài một , đột nhiên nhớ tới lời Bạch Thiển nhắc nhở, liền lập tức hỏi:
- Đâu Tư Võ ? Bạch Thiển lo lắng cho , nhiễm bệnh ?
Phượng Ly Ngô ôm nàng trong nội thất, chẳng thèm để tâm đáp:
- Hắn hả? Mỗi ngày ăn ba bát cơm lớn, mấy ngày hôm nay thể xuất cung, bao cát cũng đánh bục mấy cái, trông giống như bệnh, còn khỏe lắm!
Nghe tin , Khương Tú Nhuận Bạch Thiển thở phào. Thế nhưng nếu như chẳng chứng minh những hoài nghi ban đầu của nàng là sai ?