Khương Tú Nhuận trầm mặc một hồi, liền dậy dời bước tới cửa lớn, sai đặt một chiếc thang bên bờ tường, đó kêu Bạch Thiển đỡ nàng leo lên thang.
Đứng ở trong , nhành hoa kiều diễm thềm đá, đầu cánh hoa chi chít bông hoa, đúng là xứng danh "Biệt Lâu Quốc Xuân", loại hoa còn mùi thơm mê , khiến thể dừng chân tìm kiếm nơi hương hoa tản .
Chỉ là bởi vì tường quá cao, nhất thời ngửi mùi gì, thế nhưng Khương Tú Nhuận nhành hoa , nhịn rùng một cái, ý nghĩ hoang đường chợt lướt qua trong đầu nàng.
Nàng vội vàng xuống khỏi thang, bình tĩnh đó kêu thị vệ dời cành hoa , tạm thời đặt trong một chiếc hộp gỗ kín, bậc thềm bên ngoài cũng dội nước rửa sạch sẽ.
Đến ngày thứ hai, Phượng Ly Ngô xử lý xong quân vụ, theo lệ cũ từ cửa Đông tiến hành cung, thế nhưng đẩy thế nào cánh cửa cũng mở .
Đậu Tư Võ cùng Thánh võ đế ngược am hiểu nội tình, liền giảng giải nguyên do với Bệ hạ, cái gì mà ngày trai giới, cái gì mà phong tục Ba quốc, chỉ ăn trái cây rau quả, thể gặp mặt ăn thịt, cũng thể chuyện chứ đừng tới việc ôm ấp hôn hít.
Phượng Ly Ngô hung hăng trừng mắt một cái, cảm thấy mặc dù đây là truyền thống Ba quốc, nhưng Tú Nhuận cũng quá nhẫn tâm, nếu sớm cho thì nhịn ăn thịt là dược, còn hơn là giờ gặp !
Thiên tử Tề triều cự tuyệt ngoài cửa, tính tình vốn ,Phượng Ly Ngô nhịn xuống tức giận phất tay áo rời .
Khi giữ cửa báo tình hình cho Khương Tú Nhuận, nàng gì, trong lòng buồn bực hiểu chuyện.
Ở kiếp bệnh dịch cũng lan trong cung, cho nên Khương Tú Nhuận *****̃ng lo lắng Phượng Ly Ngô .
Thế nhưng bây giờ, nàng hậu tri hậu giác nghĩ đến chuyện kiếp Đoan Khánh đế xuất cung ngoài, trong lòng liền lập tức lo lắng.
Thế nhưng trong lòng nàng âm thầm cầu nguyện, thể ôn dịch xảy thì ?
Đáng tiếc mong ước của nàng chỉ ba ngày tuyên cáo tan biến. Mấy vị phu nhân tiểu thư hộ trạch phú quý trong phòng đột nhiên phát sốt, mặt nổi những nốt đỏ như bệnh sởi.
Rất nhanh đám hạ nhân phục thị họ cũng bệnh y hệt như , sốt cao nổi ban đỏ, lang trung tới khám kết luận đây thể là bệnh dịch, khiến cho dân ở Lạc An hoang mang lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-401-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Phượng Ly Ngô *****̃ng đến hành cung, chỉ sai chuyển lời cho Khương Tú Nhuận, bảo nàng dù qua ngày ăn chay, cũng xuất hành, nếu bệnh dịch lan rộng , lây cho mẫu tử hai .
Khương Tú Nhuận thể xuất phủ, nhưng vẫn sai chú ý tới nhất cử nhất động về tình hình bệnh dịch bên ngoài.
Mê Truyện Dịch
Mà nàng tại hành cung bên trong chỉnh sửa danh sách những mắc bệnh trong thành. Kết quả là nàng phát hiện tất cả những phát bệnh đều là nữ quyến tới biệt viện Dương gia ngắm hoa.
Chỉ là đó, bởi vì những tới nhiều nơi khác, khiến cho tình hình bệnh dịch càng trở nên rắc rối khó kiểm soát.
Thế nhưng điều thể ngờ là, mấy thị vệ giữ cổng ở ngoài hành cung mà cũng hai nhiễm bệnh.
Phải là hai đó hề tham gia chuyện ngắm hoa ngoài biệt viện ?
Khương Tú Nhuận suy nghĩ sâu một chút, liền liên tưởng tới nhành hoa lưu ngoài thềm.
Trước bởi vì loài hoa quý giá, hơn nữa còn là đồ Đậu Tư Võ tặng cho Bạch Thiển, vì thế nàng lệnh hai thị vệ cất trong hộp, xuất phát từ tính đa nghi nên lập tức chuyển trong phủ.
Bây giờ xem , cái ý nghĩ hoang đường khi đó của nàng mà chính xác. Bệnh dịch thực sự quan hệ tới loài hoa .
Nghĩ đến chuyện , Khương Tú Nhuận vụt dậy, gấp gáp tới mức đụng đổ cả chiếc ghế. Nếu ý nghĩ của nàng là đúng, những tiếp xúc với loài hoa đó chẳng cả Đậu Tư Võ ? Hắn cũng mắc bệnh?
Mà thủ vệ bên cạnh Phượng Ly ngô, nếu thì cũng nhiễm bệnh dịch?
Mấy ngày nay Phượng Ly Ngô tới đây, ngay cả thư cũng một bức nào, thực sự quỷ dị.
Đường đường quốc quân một nước, nếu như mắc ôn dịch, với tính cách của Phượng Ly Ngô, nhất định tử thủ, quyết tiết lộ bên ngoài. Nói chừng, hiện tại đang giường bệnh...
Nghĩ đến điểm , Khương Tú Nhuận hối hận tới xanh ruột. Vì chuyện nàng trùng sinh quá hoang đường thể cho khác . nếu khi đó nàng kinh thành khả năng nhiễm ôn dịch, mà nàng chịu cho Phượng Ly Ngô để chuẩn . Nàng quá võ đoán, cứ chắc chắn rằng kiếp bệnh dịch lan tới trong cung, nên cũng lo ngại, thực sự quá khinh suất.