Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 389: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!

Cập nhật lúc: 2025-07-12 09:09:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Loại nhục nhã , nếu nữ tử cao ngạo như nàng gặp , thể chịu đựng ? Cứ suy nghĩ như , một đường đau khổ tới biên cảnh Ba quốc. Khi ở phía xa liền binh sĩ Nhung quốc đang kiếm củi lập tức bắt thẩm vấn, Phượng Ly Ngô trực tiếp hỏi Nhung vương đối xử với nữ vương Ba quốc thế nào?

Mấy tên lính Nhung cũng là cơ hàn giày vò còn chí khí, Đậu Tư Võ tự quất mấy roi liền khai hết:

- Đại vương chỉ cần ngủ, liền giận dữ mắng nhiếc nữ vương Ba quốc là tiểu kỹ nữ. Ngày đêm mắng chửi dứt lời.

Phượng Ly Ngô đau như rút xương.

Khương Tú Nhuận mặc dù nhiều lúc lời, nhưng vẫn một mực nâng niu trong tâm khảm, cho dù nàng đội nón xanh cũng nỡ mắng chửi một câu.

Nữ tử mảnh mai như nàng, giờ rơi tay quân Nhung, còn chúng ngày đêm chửi rủa, tên Nhung vương đúng là súc sinh đầu thai thành ? Không chút thương hương tiếc ngọc?

Chàng nén giận mang theo một đội tinh binh tiếp tục chạy như điên tới Hạt thành.

Thế nhưng ở xa về Hạt thành, mới phát hiện bên cổng thành vẫn cắm quốc kỳ của Ba quốc, lưới sắt hộ thành vẫn còn, âm thanh mắng chửi từ chân thành vang lên bên tai dứt.

Sau khi chỉnh đốn đội kỵ binh mang theo, chọn nơi địa thế tương đối cao thăm dò tình huống, mới phát hiện Nhung vương tự trận, đang cáng quấn chăn bông dày, thành lớn tiếng chửi mắng. Lão mắng một câu, binh sĩ thành truyền lời cho trăm lập tức hô to lên, giống như một lũ dở đang điên cuồng chửi loạn.

Mê Truyện Dịch

Trải qua nhiều ngày mắng chửi, cũng chẳng nghĩ từ ngữ nào mới mẻ, đại khái đều là mắng quốc quân dâm loạn vân vân. Còn về phần Hạt thành, mặc tiếng chửi bới, vẫn im lặng đóng chặt cổng thành.

Đậu Tư Võ dỏng tai lên nửa ngày, dáng vẻ đỏ mặt tía tai của tên Nhung vương độc nhãn, nhịn cũng mắng:

- Mẹ nó, đây chính là đấu pháp giao đấu của Tây Bắc ? Giống như đám chó điên sủa đổng ? Nếu là dạng Bệ hạ cũng cần vội vã tới , chỉ riêng Bạch Thiển thể diệt bọn chúng.

Quả nhiên, ngay đó, Bạch đại tướng quân ở tường thành tự trận, dẫn theo binh lính tuyển chọn, trong tay ai cũng cầm loa to hình chiếc phễu, cùng hô to mắng binh sĩ phía .

Nội dung thì phong phú đa dạng hơn nhiều, miêu tả sinh động chuyện Nhung vương sinh hoạt thế nào, nửa đêm cầm bô uống nước ăn phân... câu nào cũng lòng a!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-389-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]

Bởi vì chờ chiến xa và đại quân ở phía , nên cả ngày hôm đó Phượng Ly Ngô và vệ đều ở trong khe núi, dở dở nguyên nhân Khương Tú Nhuận mắng cả ngày là thế nào.

Thế nhưng Hạt thành mặc dù vây nhốt chừng một tháng, một mực rơi xuống thế hạ phong, còn thể mượn một trận đại hàn, kéo quân Nhung c.h.ế.t ở nơi .

Mà Khương Tú Nhuận còn thi triển xạ nghệ, b.ắ.n mù một bên mắt Nhung vương.

Cũng khó trách tên Nhung vương cuồng loạn, ăn xong cơm là cổng thành chửi rủa.

Phượng Ly Ngô Khương Tú Nhuận tự cách của nàng. thực nghĩ tình huống tiếp viện, một nàng thể chống đỡ cả tháng trời, cứ đợi tới lúc kịp đến chi viện.

Về phần đại quân Lương quốc chen chân , thì cũng đúng lúc chiến xa của Phượng Ly Ngô đuổi tới nơi. Chàng thấy quân Lương quấy rối, khiến cho Khương Tú Nhuận sắp chống đỡ nổi, Phượng Ly Ngô mới mệnh lệnh chiến xa chuẩn , phá vỡ băng mặt sông hộ thành.

Nếu quân Lương tới ngư ông, lẽ Ba quốc thực sự thể xinh đẩy lùi quân Nhung, khiến cho Phượng Ly Ngô chẳng còn lời nào để .

trời có mắt, tới đây chọc cho quân Lương một gậy. Cũng mạnh mẽ cho Khương Tú Nhuận một bài học.

- Lúc quân Nhung chiến tranh, nàng với ? Thật biến bản thành nữ tướng quân mười tám tuổi ?

Khương Tú Nhuận đúng là khốn cực, khi Phượng Ly Ngô cởi áo giáp , ôm nàng trong chăn, tiếng chất vấn của , mặt gối lên cánh tay Phượng Ly Ngô, thở nhẹ một ngủ như chết.

Phượng Ly Ngô quầng thâm mắt nàng, sắc mặt tiều tuỵ, nào còn nỡ tiếp. Cứ ôm một nữ nhân mấy ngày rửa mặt, nhưng cảm thấy dù nàng mặt đầy nếp nhăn cũng ghét bỏ, cứ như ôm nàng, cả hai cùng già ...

Thế là trong chốc lát, cả hai vị quốc quân đều cảm thấy thiếu thốn, ôm chặt , cửu biệt trùng phùng, ngủ một giấc dài giải nỗi tương tư.

Ở bên ngoài Hạt thành, chiến sự tới một ngày, liền phân định kết quả rõ ràng.

Lương quốc nguyên bản ôm tâm tư tới chiếm hời, nay những chiếm chút lợi, mà còn đánh cho tan tác, lập tức thu binh, cuốn lấy chiến kỳ, ngựa dừng vó rút lui.

Loading...