Nếu là ngày thường quân Nhung đang chửi rủa bên ngoài, lời của Bạch Thiển chẳng chút phân lượng nào. ngay nãy, thành trì binh lính chút chuẩn , lãnh hội thần xạ của Khương Tú Nhuận, còn b.ắ.n trúng mắt Nhung vương khiến chúng dám lơ là khinh suất.
Lúc chuyện về cuộc đời Khương Tú Nhuận, câu câu đều là sự thật!
Tướng sĩ Ba quốc lòng dâng lên nhiệt huyết, cùng hô to:
Nhã Luân nữ vương, văn võ song , cử thế vô song!*
*Cử thế vô song: thể hiểu là một hai, mà dịch ko nên để nguyên nhé.
Tiếng hô hào lấn át tiếng mắt chửi của quân Nhung, quét sạch khí u ám mấy ngày qua, khí thế ngất trời.
Ngay khoảnh khắc Khương Tú Nhuận nâng tiễn, trong lòng Tần Chiếu liền thầm kêu một tiếng .
Mà Nhung vương đúng như dự đoán, Tần Chiếu tức giận liền mắng một tiếng:
- Ngu xuẩn!
Đáng tiếc còn kịp nữa, Tần Chiếu chỉ thể trơ mắt Nhung vương trúng tên binh sĩ khiêng trở về. Bóng hình xinh tư thái cao quý của Khương Tú Nhuận tường thành càng mắt đau nhói.
Kiếp nàng thể chói mắt xuất chúng như ? Phượng Ly Ngô đoạt nàng thì đang cái gì?
Mê Truyện Dịch
Dưới áp lực Ba quận sinh biến và nguy cơ Ba quốc mất nước, Tề đế lựa chọn đúng như vẫn dự liệu đó là chọn vạn dặm non sông. Để cho nàng rõ Phượng Ly Ngô đối với nàng mấy phần chân tình? Nghĩ tới đây, đè nén trong lòng Tần Chiếu bây lâu nay mới khuây khỏa một chút!
Sau khi hủy dung, mơ nhiều giấc mơ về kiếp của ! Nếu như kiếp điều hối hận nhất, đó chính là mặc cho Khuơng Tú Nhuận ở trong thành Lạc An giao tế với đám phu nhân, vì quốc mẫu kéo tàn mà bôn ba vất vả.
Nếu vì như thế, nàng tại thể xuất hiện ở các yến hội? Sao " " trúng?
*Hắn ở đây chính là Phượng Ly Ngô kiếp nhé. Ra kiếp a cũng thích chị !
Cho dù kiếp , gì vượt quá giới hạn với nàng, thế nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện độc chiếm mộ phân của nàng, trong lòng Tần Chiếu như vại dấm chua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-386-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
kiếp điều vô lực nhất, là nàng còn sinh con cho Phượng Ly Ngô!
Kiếp và kiếp đan xen, thực sự khiến cho Tần Chiếu cách nào nhẫn nại. Chỉ cách khiến cho nữ nhân mất tất cả, nàng mới hiểu thế gian ai là đối với nàng nhất, một nữa trở vòng tay của ...
Tần Chiếu sự giúp đỡ của Lưu Bội, vốn chắc chắn sẽ mau chóng hạ Hạt thành, đến lúc đó Nhung vương và Lưu Bội chia cắt thống trị Ba quốc, còn sẽ thừa dịp loạn lạc mang Khương Tú Nhuận cao chạy xa bay.
Hết thảy chuyện đều bày mắt, sắp đại công cáo thành, mà bởi vì tên Nhung vương ngu xuẩn kìm ham mê nữ sắc khiến thế cục đổi, Tần Chiếu hận bản thể c.h.ặ.t đ.ầ.u Nhung vương xuống!
May mà Nhung vương mặc dù thương nặng, nhưng tính mạng tạm thời giữ . Tần Chiếu mặt chỉ huy quân đội, điều chỉnh binh sĩ, chỉ tấn công một góc.
Hạt thành hiện tại thế yếu, chỉ cần cửa thành phá hỏng, liền thể kìm công, khó lòng phòng thủ.
Khương Tú Nhuận tất nhiên cũng hiểu tâm tư quân Nhung, tướng sĩ tường thành đều mệt mỏi, lòng nàng cũng như lửa đốt.
Khi quân lương đưa tới, Khương Tú Nhuận từng thử thư cho An Tức vương xin giúp đỡ. Chỉ cần chịu phối hợp với nàng, nhiễu loạn tình hình quân đội Lương quốc, nàng thể dịu áp lực của Hạt thành.
ngờ tới, An Tức vương Phương Ly Ngô nâng đỡ thẳng thừng từ chối, chỉ Tề triều giao nhiệm vụ, tử thủ An Tức, rảnh quan tâm tới nguy khốn ở Ba quốc.
Khi thu thư hồi âm, tia hi vọng trong lòng Khương Tú Nhuận cũng theo đó mà đóng băng. Kỳ thực Phượng Ly Ngô coi trọng nhất là cái gì, nàng rõ ràng, vì còn mưu toan thăm dò, cuối cùng rơi cảnh mất hết thể diện?
Phượng Ly Ngô lúc nâng đỡ An Tức, cũng bất quá là vì kiềm chế Lương quốc, An Tức vương nếu thu chỗ , chịu vì Ba quốc cơ chứ?
Khương Tú Nhuận bất đắc dĩ, chỉ thể yên lặng chờ ông trời cho Ba quốc một tia hi vọng sống.
Kết quả trận băng tuyết tới sớm hơn, mạnh mẽ hơn dự đoán của Khương Tú Nhuận.
Trong vòng một đêm bộ trong ngoài Hạt thành bao phủ một lớp áo trắng.
Quân sĩ trong thành còn , chuẩn đầy đủ áo bông giày vải giữ ấm từ khi đông tới. Còn binh sĩ ngoài thành quân Nhung khốn khổ vì giá rét, đồ bọn họ mang theo gần hết .
Mặc dù Tần Chiếu sai tới phụ cận đốn củi sưởi ấm, thế nhưng cả buổi về mới chỉ kiếm chút bụi gai, căn bản đủ để sưởi ấm cho quân sĩ trong những ngày khổ hàn.