Nếu như đoán sai, điều khiển gây trận binh biến ở An Tức quốc chính là Phượng Ly Ngô. Ba quốc hiện tại đang nghỉ ngơi lấy sức, khôi phục quốc lực, quân sự còn yếu đuối, bọn họ hơn phân nửa binh sĩ còn phân phát binh khí mới.
An Tức ngay sát Ba quốc, hiện tại chủ tử An Tức đưa quốc quân của họ dạo một vòng hoàng cung Ngưỡng thành, Cơ Vô Cương thể ngăn cản?
Mê Truyện Dịch
Đến hoàng cung còn cách tẩm cung Khương Tú Nhuận và tiểu vương tử một đoạn khá xa, tiếng oa oa của trẻ nhỏ.
Khương Tú Nhuận dùng sức đẩy Phượng Ly Ngô đang đỡ lấy nàng , ba chân bốn cẳng chạy thẳng trong nội thất.
Tiểu Bảo Lý làn da trắng nõn, lên vành mắt chóp mũi đỏ ửng khiến vô cùng lòng, bởi vì bao lâu, cho nên cổ họng cũng khàn .
Nhóc con thấy nương tới, tự như chiếc lá đang rơi mở rộng hai tay nhỏ , quơ quơ nương bế.
Khương Tú Nhuận cảm thấy đáy lòng vặn đau nhói, vội vàng ôm lấy Bảo Lý nghẹn ngào, tay phủ lưng vỗ nhè nhẹ cho nhi tử khỏi nấc mới cho bú.
Phượng Ly Ngô theo phía , thấy Bảo Lý cả như điểm huyệt, ngơ ngơ ngác ngác.
Đậu Tư Võ chạy theo lưng cũng thấy đứa trẻ, nhỏ giọng :
- Bệ hạ, đứa bé giống như cùng khuôn đúc với ngài, lông mày đôi mắt kìa, sai ...
Phượng Ly Ngô lúc mới phát hiện theo , chăm chú hài nhi, quan tâm với Đậu Tư Võ:
- Ngươi theo trẫm gì? Mang lăn* ngoài.
*chỗ thể dịch là lăn hoặc cút, mà thích dùng từ lăn hơn, nó hài ý:)).
Đậu Tư Võ ham hố gì! Liền lập tức lĩnh mệnh lui ngoài, dược tính Thiển nhi lui, còn ân cần hầu hạ, miễn cho chút nữa Thiển nhi tỉnh , cẩn thận đập c.h.ế.t trượng phu tương lai.
Lại tới Phượng Ly Ngô, bỗng nhiên Khương Tú Nhuận sinh hài tử cho , trong lòng kích động vui mừng đan xen. Thế nhưng nội tâm vẫn lo sợ, sợ nữ nhân dối thành quen, chỉ lừa gạt để thả nàng trở về.
Bây giờ tấy nhóc con đang oa oa , quả nhiên là giống hệt , thể sai , trong lòng vui mừng như pháo hoa nổ.
Chàng kịp vui mừng thì thấy nhi tử bởi vì đợi mẫu tới cho b.ú mà chịu uống sữa của nhũ mẫu, đói gào thét khàn cả giọng, cho nên bắt đầu đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-373-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Trước Khương Tú Nhuận nhi tử thấy nàng sẽ . Phượng Ly Ngô chẳng cảm giác gì, cho là đứa bé ồn ào, cho dỗ dành là .
Hiện nay phát hiện nhi tử sinh đói bụng, đừng là đau lòng mà cả gan thận tỳ cũng đau theo.
Thật vất vả, Bảo Lý mới chịu nín, mặt dụi n.g.ự.c nương cho bú, thế nhưng khi ngậm lấy gào , do ***** cả nửa ngày cũng cái gì miệng.
Phượng Ly Ngô đang cạnh hai , cẩn thận từng chút một sờ bàn chân non nớt đang đạp loạn của Bảo Lý :
- Sao ăn mà vẫn ?
Tâm tình Khương Tú Nhuận vì nhi tử mà , trông thấy kẻ đầu têu hổ còn hỏi, liền tức giận :
- Ăn cái rắm gì chứ, đều là chó ăn thừa để , đủ ăn?
Ở đó ma ma hiểu chuyện lập tức đưa tới nước cơm thúc sữa, Khương Tú Nhuận uống liền hai bát lớn, trong chốc lát n.g.ự.c liền trướng lên, lúc đó Bảo Lý mới xem như ăn no bụng.
Đứa bé ăn no , chính là thiên hạ thái bình. Giày vò tới giờ cũng sớm buồn ngủ, Bảo Lý ôm chặt lấy tay nương, miệng nhỏ mở , ngáp một cái liền chìm giấc ngủ.
Thế nhưng con mắt Phượng Ly Ngô thể rời khỏi hài tử.
Trắng như mềm như , là nhi tử của ... Phượng Ly Ngô cảm thấy như đang mơ .
Từ khi nhi tử sinh tới giờ, còn từng ôm qua. Phượng Ly Ngô Bảo Lý ngủ, khuôn mặt nhỏ bé phúng phính, lòng ôm thử, nhưng Khương Tú Nhuận xoay cánh tay về phía cho ôm, ngữ khí mang theo cảnh cáo :
- Phượng Ly Ngô, đừng đụng nhi tử của ! Đứa bé là do một sinh , ngươi nếu như nổi lên tâm tư cướp , .. sẽ ôm nhi tử trầm xuống sông, cho ngươi như ý!
Phượng Ly Ngô cảm thấy lời nàng chói tai, hình ảnh chỉ tưởng tượng khiến lòng hốt hoảng. Bất quá cũng do mới khiến nhi tử nhịn đói tới nửa đêm, trong lòng tự trách, cũng giở giọng thiên tử Đại Tề .
Chỉ nén giận, nhỏ nhẹ :
- Là do nàng tận lực giấu diếm . Ta nào để mẫu tử hai chia lìa chứ? Ta thương nàng còn kịp, nàng thì luôn dùng từ ngữ gay gắt về , chẳng lẽ nghĩ đau lòng nhi tử ?