Lúc , nàng ngay ở bên cạnh , hương thơm thoang thoảng lan tới, thế nhưng cố nén mặt mũi ôm nàng lòng.
Nàng bên , cùng khác sinh con, nhưng nếu nàng liền thể, đây là loại sa đọa đê tiện kiểu gì chứ?
Cho nên, dọa nàng, để cho nàng đến tột cùng phạm lầm thể tha thứ gì. từ lầu cao xuống, thấy nàng dọa nôn mửa, sắc mặt trắng bệch đau lòng.
Thế nhưng nàng bước lên lầu, Phượng Ly Ngô thầm nhủ bản thể mềm lòng. Nếu đánh đứt chiếc gân phản nghịch của nàng, cho dù cướp nàng về Đại Tề, nàng cũng sẽ chịu sống yên .
Chỉ là vạn ngờ tới, nữ nhân tính toán ngược . Ở An Tức treo lên một lưỡi đao trí mạng, nữ nhân khiến yêu phẫn hận, trái tim như nổ tung.
bây giờ, nàng hẹn ước tới nơi , chỉ vì ngắm ánh trăng nơi đây, bù những tiếc nuối trong lòng. Lửa giận ngập trời như nước mưa dập tắt, trong lòng lập tức dễ chịu hơn nhiều.
Đứng trầm mặc một hồi bên cửa sổ, mới lạnh lùng hỏi:
- Rời , trong lòng nàng từng nhớ tới ?
Khương Tú Nhuận đầu , vốn là thiếu niên tinh thần phấn chấn, nhưng hiện tại giữa lông mày như khắc một chữ xuyên nhàn nhạt.
*Chữ xuyên 川
Nàng chậm rãi đưa tay vuốt vết hằn giữa trán , trầm mặc một hồi :
- Có thể nào nhớ chứ...
Phượng Ly Ngô xiết chặt eo của nàng, rốt cục ôm nàng ngực. Thế nhưng trong miệng hung hăng :
- Nghĩ* xem cách nào để dìm c.h.ế.t ?
Nghĩ: từ nghĩ và từ nhớ , giống hệt , nên dịch thì lựa theo cảnh nhé mng...
Khương Tú Nhuận tiếp tục đề tài vô nghĩa , thấy cuối cùng chịu mở miệng chuyện, liền nắm tay kéo về chỗ , bẻ một miếng bánh trung thu cho ăn.
Phượng Ly Ngô cả một ngày nay hề ăn cơm, hiện tại đang đói bụng, nhưng nhanh như bỏ qua cho nàng. Chỉ hừ một tiếng cũng chịu há miệng. Khương Tú Nhuận một mực giữ khối bánh bên môi , hai mắt ôn nhuận chăm chú.
Phượng Ly Ngô thấy đôi mắt như nai con đang , rốt cuộc há miệng, ăn miếng bánh bụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-370-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Bánh thơm ngọt, miệng, bên trong nhân cũng là nhân đậu đỏ mà Phượng Ly Ngô thích ăn.
Sau khi ăn miếng thứ nhất, thời gian còn hai giống như ăn ý cùng chung nhận thức, đề cập tới chuyện quốc sự, chỉ phẩm rượu ăn đồ ăn, ngắm trăng chuyện phiếm.
Đậu Tư Võ bên ngoài cửa ánh mắt Bạch Thiển cũng ăn gì, còn ân cần bưng một khay đồ ăn tới cho nàng, bên là đầy đủ cơm thịt.
Đáng tiếc Bạch Thiển lĩnh tình, hung hăng trừng mắt lườm Đậu Tư Võ. Đậu Tư Võ trong lòng tràn đầy ủy khuất, nhỏ giọng :
- Mỗi hầu hạ một chủ tử, thuyền cũng nhường nàng , nàng còn hẹp hòi như , lâu như vẫn chịu gì với ...
Câu vặn chọc chỗ đau của Bạch Thiển, lúc thuyền nếu vì gian nhỏ hẹp, nàng trở tay kịp, tất sẽ Đậu Tư Võ chế trụ. Cho nên hiện tại khay đồ ăn cũng chỉ hừ lạnh đó cầm túi nước tự chuẩn uống một hớp lớn.
Trăng sông tuy , nhưng cuối cùng cũng tới lúc tiệc tàn tan.
Dùng bữa một nửa, Phượng Ly Ngô đột nhiên ngừng đũa, nhưng ngón tay dài ngừng gõ gõ lên mặt bàn.
Khương Tú Nhuận thói quen của , chính là trong lòng đang toan tính điều gì, mới theo bản năng như .
Tính toán, canh giờ sai biệt lắm, Khương Tú Nhuận nhẹ nhàng dậy, :
- Hôm nay gặp , thực hiện ước định, còn sớm nữa, cũng trở về, miễn cho tướng sĩ đập hiểu nhầm chuyện gì, gây cảnh bình sinh thống khổ liền .
Mê Truyện Dịch
Phượng Ly Ngô chậm rãi :
- Ngươi tu kiến đập nước để nhấn chìm An Tức, sáng tạo đấy, chỉ là ngươi cho rằng trẫm sẽ dọa ?
Khương Tú Nhuận trong lòng chấn động, đầu Phượng Ly Ngô.
Phượng Ly Ngô thong thả :
- Trẫm thừa nhận thấy bản vẽ của ngươi, xác thực sợ hãi. suy nghĩ kỹ địa hình của Ba quốc, rằng sách lược tuyệt đối thể dùng. Cách đập nước ngươi xây dựng xa một thung lũng, đủ để ngăn bộ đại hồng thủy .
Khương Tú Nhuận thể cứng đờ, khi hai ở chung, Phượng Ly Ngô cũng lệnh cho bất cứ kẻ nào, cũng bản đồ, thể bên ngoài đập nước là một thung lũng?
Đập nước là gần đây nàng mới tu kiến, dùng để mở rộng canh tác lúa nước, hề liên quan tới chuyện nhấn chìm An Tức. Ngay cả sơn cốc , nàng gần đây nghiên cứu bản đồ mới thấy. Nàng vẽ xong bản đồ, xuất phát từ việc linh cơ khẽ động, mới mang theo nó, nghĩ rằng thể tác dụng khi tới đây.