Nói đến đây, nàng hít mũi một mạnh tiếp:
- Thế nhưng chiếc thuyền chở gỗ ngày hôm qua rời cảng giống . Những chèo thuyền đều phàn nàn liên tục rằng rõ gỗ ẩm mà thuyền nặng. Bình thường nửa ngày một thuyền thể vận chuyển hai mươi cây gỗ, nhưng ngày hôm đó nửa ngày cũng chỉ vận chuyển tới mười cây gỗ, bọn họ tính tiền công dựa theo hàng chở . Do "gỗ ẩm" nên ngày hôm đó hại bọn họ chỉ nhận một nửa tiền công so với bình thường... Chư vị ở đây đều là đại tài, thấy đống "gỗ ẩm" đó đáng nghi ?
Tiểu Khương công tử xong, mấy vị mưu sĩ đều cùng tiến về phía , khêu đèn trang mục chi tiêu của mấy thuyền , quả thật như tiểu Khương công tử .
Phượng Ly Ngô cũng tiến lên sổ sách như mấy vị mưu sĩ , chỉ yên trong phòng gác ở bến cảng, nhận chiếc lò sưởi thêm than từ tay thị vệ, ngón tay thon dài ***** mấy hoa văn đó, một lúc đôi mắt phượng mới nhấc lên thẳng nàng.
Hắn ngữ điệu bình thản :
- Mấy lời ngươi , đều là mấy chuyện mà khi ngươi tán gẫu cùng mấy bà tử , từ đó suy đoán chuyện quặng sắt sớm chở , cũng coi như là cơ trí... Chỉ là Cô nghĩ , nếu đoán thì ngươi còn dùng bàn tính để tính toán cái gì? Chẳng lẽ thực sự tính toán thu chi của mỗi thuyền?
Khương Tú Nhuận ngờ thái tử điện hạ sẽ hỏi nàng điều , liền thành thật :
- Cũng tính gì hết, chỉ biểu diễn kĩ năng điện hạ dốc hết quân bài cho điện hạ thấy, điện hạ nguyện dùng?
Phượng Ly Ngô luôn lạnh nhạt với chuyện, hiếm nàng chọc .
Nam nhân tướng mạo yêu nghiệt, mặt giãn , nở nụ tươi khiến ở đây đều sững sờ.
Khương Tú Nhuận , mấy lời của nàng, hề thái tử giải quyết vấn đề khó khăn gì cả.
Khi nàng suy đoán rằng thuyền chở quặng sắt sớm rời cảng, Phượng Ly Ngô *****̃ng tỏ vẻ ngạc nhiên, thể thấy là sớm đoán chuyện đó.
Nếu nàng đoán sai, mấy chiếc thuyền đậu xung quanh thuyền lương thực của Lương Quốc, lẽ đều là do Phượng Ly Ngô sắp xếp, cần đánh rắn động cỏ, cũng hàng hóa thuyền thế nào.
Về phần truy xét xem quặng sắt vận chuyển thế nào, ắt hẳn thái tử đều tính toán trong lòng.
Cho nên tới bến cảng, ngoại trừ khiến nàng sắp c.h.ế.t cóng , thì chính là khảo nghiệm mấy mưu sĩ mà đang giữ bên , xem họ xứng đáng để giữ bên .
Kết quả, môn khách của thái tử quyền cao chức trọng quả thực chẳng dễ !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-37-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Đáng thương cho mấy vị mưu sĩ , trong lúc lơ đễnh biểu lộ sự vụng về của , tương lai thái tử còn thể coi trọng bọn họ nữa .
Sau khi thái tử như "hồi quang phản chiếu" thì Khương Tú Nhuận cuối cùng cũng độ kiếp.
Có lẽ dó bến cảng gió to, Phượng Ly Ngô với Khương Tú Nhuận:
- Ngươi hôm nay chớ trở về phủ chất tử, tạm thời ở phủ thái tử nghỉ ngơi, khi phủ ngươi yên thì trở về.
Khương Tú Nhuận thái tử chuẩn gì để cho phủ của minh "Thanh tĩnh", do dự một chút mở miệng :
- Trong phủ còn trưởng và mấy trung bộc, thể đừng kinh động tới họ ?
Mê Truyện Dịch
Phượng Ly Ngô lười quản mấy chuyện nhỏ nhặt , chỉ lên :
- Việc do Tần Chiếu phụ trách, quân nếu gì yên lòng thì hãy với .
Biết rõ ràng với họ Tần bất hòa, thế mà Phượng Ly Ngô còn đem chuyện sinh tử của giao phó cho , hiểu trong hồ lô của thái tử chứa thuốc gì.
Sau khi Phượng Ly Ngô biểu thị rằng sẽ bảo hộ Khương Tú Nhuận, nhưng nàng cũng vì thế mà thả lỏng.
Tần Chiếu là nữ nhi, giữ kín , việc giống như một cây đao treo đầu, đung đưa chịu rơi xuống, khiến thể ăn ngon ngủ yên .
Phủ thái tử lớn, quản sự an bài cho nàng một gian phòng ở phía tây phủ trạch, còn sắp xếp thêm một nô tài cho nàng sai vẳt.
Khương Tú Nhuận cũng là nam tử, nên cũng thể để gã nô bộc tới cận .
Cho nên khi bưng nước nóng tới, liền phất tay hiệu cho về nghỉ ngơi.
Lúc ở bến cảng lò sưởi, hai tay nàng đều tê cóng mất hết cảm giác. Kiếp do nàng ở hoán y cục giặt đồ, nên tay thương tổn đó dù chăm sóc tỉ mỉ, thì tới mùa đông vẫn đau nhức.
Hiện tại hai tay của nàng trắng nõn, nhưng hôm nay gặp gió lạnh khiến cho nàng nhớ tới kí tức kiếp .