Sau một khắc, quyết định dừng việc , nếu như trừng trị cho nàng thấy lập trường của , dựa tính cách của nữ nhân , nàng sẽ lật cả ngói lên mất.
- Hình bộ thẩm vấn trưởng của nàng, cho nên tới đây xin ý kiến, Cô đồng ý!
Nghe , Khương Tú Nhuận đang cẩn thận nịnh nọt, lập tức dậy, trừng to mắt :
- Điện hạ! Ngài thể như ?
Cho tới bây giờ Phượng Ly Ngô từng thấy Khương Tú Nhuận dám hô to gọi nhỏ với như , sắc mặt càng trầm xuống :
- Bất quá mới chỉ là thẩm vấn, cũng định tội. Về tình về lý điểm nào quá phận? Nếu nàng tâm thẹn, trưởng nàng tất nhiên sẽ an bình, cũng thả ... Còn nếu như nàng ẩn tình gì, ngại thẳng với Cô, miễn cho trưởng nàng tới Hình bộ một chuyến.
Khương Tú Nhuận hiện tại chỉ cần nàng khéo léo đưa đẩy một chút, chủ động nhận tội tự ý liên hệ với lão thần Ba quốc. Thuận theo ý Phượng Ly Ngô, giải nghi ngờ trong lòng , biểu lộ bản diễn trò ngốc nghếch như con khỉ, nhảy khỏi ngũ chỉ sơn* của .
Ngũ chỉ sơn: Năm ngón tay, dùng sự tích ngộ và Phật tổ ví von. Ai ko hiểu xem Tây du kí nhé:D
Sau đó Điện hạ sẽ nguôi giận, quở trách chính dừng , miễn cho ca ca đưa tới Hình bộ chịu kinh hãi một trận.
Nặng nhẹ thế nào, trong nháy mắt Khương Tú Nhuận đều nghĩ rõ ràng. Thế nhưng lúc trong lòng nàng như một cỗ ủy khuất, cưỡng ép kiềm chế , nhưng nàng áp chế nổi.
Rõ ràng là nàng hề gì, ép thừa nhận... Khương Tú Nhuận nhất thời khống chế nổi, mắt đỏ lên, nghẹn ngào bật tiếng.
Phượng Ly Ngô vốn nghĩ tới nàng trong lòng sẽ thấp thỏm lo lắng, hoặc là tật giật xin khoan dung.
Ai ngờ, còn phát tác, nàng ủy khuất .
Nếu như là chuyện khác, ngược so đo với nàng, với tính tình giảo hoạt của nàng, nhắm một mắt mở một mắt cho qua là . Thế nhưng chuyện âm thầm trù tính trốn về nước thì thể nhân nhượng nàng ?
Thấy nàng run rẩy nấc lên, nhưng vẫn kìm nén phát tiếng, mặc kệ mặt nàng nước mắt lã chã rơi.
Phượng Ly Ngô hạ quyết tâm , khuôn mặt tuấn tú căng cứng chuyển hướng mặt hồ bên ngoài cửa sổ, đó gằng giọng :
- Nếu như nhận, coi như xong, dù Hình tư cũng thể từ miệng Khương Chi hỏi rõ ràng, ngoài !
Lời còn dứt, hai tiếng "cộp cộp" vang lên, Khương Tú Nhuận rạp mặt đất, kính cẩn dập đầu hai cái với Thái tử điện hạ, cố gắng thanh giọng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-299-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
- Điện hạ rõ việc, chút thủ đoạn nhỏ của thể qua pháp nhãn của Điện hạ. Mọi việc đều do Tú Nhuận một sắp đặt, ca ca của thật sự rõ nội tình, bằng chủ động Hình tư lĩnh tội, cầu Điện hạ buông tha cho ca ca của .
Nàng ngược thành thật nhận tội, thế nhưng chẳng tại , trong lòng Phượng Ly Ngô vẫn thoải mái.
Chàng tiếp tục nghiêm mặt :
- Nàng âm thầm cấu kết với lão thần Ba quốc từ khi nào, dự định thế nào để trốn ?
Khương Tú Nhuận thấp giọng :
- Đã sắp đặt từ lâu, về Điện hạ đối đãi với hai chúng hậu ái, sớm quên chuyện , ai ngờ lúc tới...
Nếu như Phượng Ly Ngô cho rằng nàng gạt , thì cứ như thế . Khi đó lời dối nàng gặp ác mộng để phái tới Khương Chi cũng trở nên dễ hiểu hơn.
Nàng ***** mắt dập đầu với , khiến cũng thấy ấm ách trong lòng.
Thế là Phượng Ly Ngô duỗi tay , kéo nàng lên, giọng điệu hòa hoãn :
- Niệm tình nàng hối cải kịp thời, tạm tha cho nàng , nếu còn tái phạm, nhất định sẽ dễ dàng tha cho nàng và trưởng! Giáo huấn nhớ kỹ ?
Nước mắt mặt Khương Tú Nhuận khô, thế nhưng còn nữa, nàng rủ mắt xuống, hàng mi dài che ánh sáng trong đôi mắt, cũng che lãnh ý của nàng:
- Tất nhiên nhớ kỹ trong lòng, dám quên.
Kỳ thật Phượng Ly Ngô hoài nghi nàng cũng chuyện gì lạ cả.
Là do nàng gần nhất quá đắc ý, quên phận của . Thân chất nữ, ở Lạc An vốn chỉ là một tù nhân, dám hi vọng xa vời đạt tín nhiệm của Thái tử điện hạ?
Chuyện hôm nay đúng lúc giáng cho nàng một đòn, khiến nàng thức tỉnh, miễn cho bản say c.h.ế.t trong ôn nhu của Phượng Ly Ngô mà .
Tiếp theo, cũng giống như ngày thường, hai cùng ăn cơm.
Mê Truyện Dịch
Khương Tú Nhuận nuốt trôi, chỉ là yên lặng gắp thức ăn, múc canh cho Phượng Ly Ngô.