Hắn vốn cho rằng, hoàng để nàng xuất phủ quan, là xem trọng sự thông minh của nàng.
Bây giờ xem , dù nàng cũng chỉ là nữ tử, giảo hoạt thừa, nhưng lịch luyện đủ. Chỉ vì lấy tiền, đẩy cả chuyện quỷ thần lên, thật sự là thiển cận, khiến cho coi thường.
Đáng tiếc hoàng khiến nàng mặt như , thế mà là sủng ái nàng ? Rõ ràng là nữ sắc ù tai hoa mắt, quản thúc hành vi của nàng !
Chỉ sợ về , nữ tử sống dễ dàng...
Phượng Vũ trong lòng bất bình. Hắn nghĩ nếu như nàng là thê của , tất nhiên sẽ để nàng mặt như . Rồi sẽ một ngày, nữ tử sẽ hiểu rằng nàng yêu đúng .
Nghĩ như , nhị hoàng tử mới cảm thấy thoải mái hơn. Hắn với Mạnh Hiến:
- Không Mạnh gia cũng tử theo học trong thư viện Lạc An ? Rảnh rỗi tìm cơ hội, mặt Mộc Phong thuật chi tiết công đức của vị Khương chủ tư, cũng khéo léo đưa tiếng của dân chúng truyền trong thư viện. Miễn cho một lòng nghiên cứu sách thánh hiền mà chuyện bên ngoài.
Mạnh Hiến đây là nhị hoàng tử dậy dỗ Khương Hòa Nhuận, một cái lĩnh mệnh.
Tiếng ca múa vẫn vang lên, tiếng của mấy vị công khanh chớp tắt như gió vờn trong mây...
Mặc dù chế nhạo, nhưng Khương Tú Nhuận vẫn thản nhiên.
Dân gian nổi lên tiếng oán thán đối với thuế con tằm. Thế nhưng bởi vì thương nhân Lương quốc thu mua tơ tằm giá cao, cho nên bách tính nguyện ý nuôi tằm, cho dù đánh thuế vẫn lợi nhuận. Hơn nữa khai khẩn ruộng hoang thể giảm thuế con tằm, nên sẽ chuyện vì thuế con tằm mà bán nữ nhi.
Bởi vì loại thuế , cho nên nông tư bạc nhập kho, lấy danh nghĩa tu sửa miếu thổ địa, thế nhưng tu sửa cái bàn thờ đất thì tốn mấy phân tiền ?
Phần lớn tiền đều tích ở nông tư. Khương Tú Nhuận dùng bạc tính toán một chút, tương lai đủ để tu kiến kênh mương, cuối cùng lông mày mới giãn .
Thế nhưng hơn một tháng , vốn lâu tới thăm nhưng Mộc Phong đột nhiên phái đưa tới, mời nàng tới phủ gặp mặt.
Khương Tú Nhuận tất nhiên là dám qua loa, sai chuẩn quà tặng hợp ý ân sư, cũng dám mặc quan phục, mà chỉ mặc nho sam tố quan như , tới bái phỏng ân sư.
Chỉ là khi đến phủ ân sư, Mộc Phong cho phép nàng trong thư phòng, chỉ cho trong viện cao giọng :
- Mời quân ở trong viện là , tiền quân quá nặng, tại hạ sợ ô trọc thư phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-286-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Khương Tú Nhuận trong lòng trầm xuống, cẩn thận từng li từng tí hỏi:
- Tiên sinh ?
Lão trong thư phòng :
- Tại hạ chẳng qua chỉ là lão hủ dân gian, dám nhận của Khương chủ tư. Lần tại hạ mời quân tới, tự cáo tri, quân hành tẩu triều, xin quân đừng nhắc tới tục danh của lão hủ.
Khương Tú Nhuận cũng tức giận, nàng hiểu ân sư thế nào. Quan trọng nhất là chính trực, ân sư cho gọi tới đây, thực sự đoạt tuyệt tình nghĩa sư đồ, mà đang cho cơ hội giải thích.
Mê Truyện Dịch
Cho nên lời , nàng ngược là thản nhiên một tiếng:
- Kỳ thật lời sai , riêng gì lăn lộn trong tiền lâu sẽ tiền, mà quanh năm sống cạnh thư tịch cũng sẽ mùi ẩm mốc. Tiên sinh nếu sợ nhiễm khí ô trọc, đừng ngại mở cửa sổ phơi nắng một chút.
Mộc Phong trừng mắt:
- Ngươi vẫn còn năng hùng hồn đầy lý lẽ, ám phúng lão hủ hoa mắt ù tai? Ngươi xem cái thuế con tằm thối của ngươi là như thế nào?
Khương Tú Nhuận thản nhiên
- Thế nhân đều coi thuế chính là bóc lột dân chúng, đầy quốc khố, quên mất rằng thuế cũng đạo lý tới mức bức ép dân chúng trục lợi, mà tổn thương căn cơ quốc gia... Đệ tử cho là, lúc nào cũng chi dịch sẽ váng đầu. Nếu học sinh đánh thuế ruộng lúa để tu sửa miếu thổ địa, lúc đó ân đoạn nghĩa tuyệt cũng muộn.
Việc quan hệ quốc sự, Khương Tú Nhuận đương nhiên cũng quá kỹ.
Thế nhưng Mộc Phong cũng hiểu gì, Khương Tú Nhuận giải thích như , suy nghĩ sâu xa một lát, liền hiểu chân ý trong lời của nàng.
Đây là ái đồ của ông, cho tới bây giờ đều là tinh linh cổ quái, từ sáng ông buồn bực tại thiếu niên trong sáng như mà giờ tôn thờ quỷ thần?
Bây giờ xem nàng vẫn như cũ, mặt mũi tràn đầy giảo hoạt, ngược khiến cho ông an lòng.
Kỳ thật tin đồn liên quan tới Khương Hòa Nhuận, Mộc Phong tới, trong thư viện đám tử *****̃ng thường xuyên nghị luận vị học . Chỉ là ông cũng can thiệp đạo quan của tử, cho nên mãi chịu hỏi Khương Tú Nhuận việc là thế nào?