Thế nhưng thấy Bạch Thiển ngang ngược như , ngược trong nội tâm nổi lên nộ khí, chỉ dùng sức, đoạt đai quần của , đó nhảy xuống xe ngựa :
- Lôi lôi kéo kéo quần tiểu gia thả, coi trọng gia ? Ngày khác, liền xin tiểu Khương công tử mua khế ước bán của ngươi, đưa ngươi trong phủ của tiểu gia, c.h.ế.t ngươi!
Thiển nhi chắc chắn là tiểu chủ tử mới thèm lấy bạc của , cho nên chỉ bĩu môi từ xuống Đậu Tư Võ, nhất là ước lượng thứ háng của , tròng mắt lớn trợn lên, bĩu môi :
- Chính việc gì hồi phủ dùng cân đo , xem bản đủ phân lượng ? Coi trọng ngươi? Ta còn chê ngươi đủ sức lực đấy!
Bàn về việc lời *****, Thiển nhi mới đúng là cao thủ, cả thành Lạc An chắc chẳng ai chửi bậy qua nổi nàng. Đậu Tư Võ nào đủ tuổi mà so với nàng?
Mấy lời của Thiển nhi vô tình đám đồng môn Đinh Viện , cả đám bò . Có kẻ còn sợ phiền phức lớn tiếng :
- Đậu đồng môn, cởi dây lưng cho thị nữ mù mắt , đúng là mắt Thái sơn!
Khương Tú Nhuận vốn đang ở một bên cùng trưởng chuyện ở nhà, bên náo nhiệt , liền bước tới, thấp giọng khiển trách Thiển nhi vài câu, đó kéo nàng một bên.
Thế nhưng mặt Đậu Tư Võ hổ đỏ bừng lên, chỉ hung hăng trừng mắt nha đầu vài , mà còn cảm thấy, nha đầu mặc dù mặt cái bớt to, thế nhưng mắt tròn mũi thẳng, lâu vẫn có thể ba phần khí.
Hiện tại xem xét , quả nhiên cả nết, cứ diễu võ dương oai , đè nàng xuống thu thập, sẽ dừng ! hừ hừ.
Sau ồn ào , trong thư viện cũng tới đông đủ. Mộc Phong khi điểm danh, liền phân phát lệnh bài cho , đó sắp xếp xe ngựa theo đoàn, lượt khỏi thành.
Phượng Ly Ngô do phận của , nên tới tiễn nàng, nhưng leo lên đài cao của phủ nha ở lân cận đó, từ xa ngắm bóng hình xinh lên xe ngựa rời khỏi kinh thành.
Vẫn là quá sủng ái nàng, vậy mà nhất thời mềm lòng đáp ứng. Mặc dù bên cạnh nàng đều ám vệ và tướng tài của bảo vệ, thế nhưng Phượng Ly Ngô luôn luôn cảm thấy từ khi nàng khỏi cửa thành, trong lòng liền cảm thấy trống vắng khó chịu.
Nhìn mãi tới khi bóng xe ngựa khuất hẳn, mới thu mắt xuống khỏi đài cao.
Đợi khi xử lý hết công vụ mắt, sẽ tới hội hợp với thiếu phó của ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-209-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Hiện tại, so với bất cứ lúc nào , đều khát vọng quét dọn sạch sẽ trở ngại mắt .
Đợi ngày quân lâm thiên hạ, nàng cái gì, với dễ như trở bàn tay ? Cần gì vì trong phủ thanh tĩnh, mà để nàng xa giải khuây cơ chứ?
Lần ngoài đều là thiếu niên lang, cũng đều là mấy kẻ từng xa nhà, thời gian còn dư dả, nên Mộc Phong yêu cầu xuất hành nhất thiết thỏa, đều đường lớn, nếu địa giới nơi nào chút , tình nguyện chọn đường xa cũng .
Đều là trẻ tuổi, khi khỏi thành Lạc An thành liền náo nhiệt lên, đường , nhiều còn lấy các loại đồ ăn vặt mà nhà chuẩn cho, ăn uống, chuyện, vô cùng vui vẻ.
Trước khi Khương Tú Nhuận cửa, nàng từ trong thư trai của Phượng Ly Ngô lấy một bộ Sơn Hải kinh để xem, mấy chuyện thần thần quái quái *****̃ng là thú vị.
Ngày hôm đó, đoàn tiến Duyệt Châu nơi giao giữa Đại Tề và Ngụy quốc, từ xa quan đạo thấy tiếng vó ngựa từng trận dội tới.
Khương Tú Nhuận nhô đầu , lập tức nhướng mày, đến nàng đương nhiên nhận . Dù cũng là hai đời .
Người chính là Tần Chiếu, tới đại giới Duyện châu gì?
Mấy tháng gặp, mà bề ngoài Tần Chiếu đổi nhiều, lẽ là thường xuyên tuần tra ở biên phòng, cho nên làn da đen hơn, cũng gầy ít, giữa hai đầu lông mày chút vết nhăn, qua ngược là thiếu khí chất công tử tùy tiện, chuyện luôn thuận buồm xuôi gió của kiếp .
Hắn giục ngựa tới cạnh xe ngựa Mộc Phong , thấy lão đang ăn mía liền ôm quyền:
- Tại hạ là thái thú Duyện châu, ngang qua, nên tới để tiếp đón.
Mê Truyện Dịch
Mộc Phong nhanh chậm nhổ miếng bã mía trong miệng , xuống xe ngựa thi lễ :
- Ta bất quá chỉ là phương dân đen áo vải, dám làm phiền thái thú hưng sư động chúng như ?
Tần Chiếu ôm quyền :