Bây giờ ngoại tổ phụ cũng là lành sẹo quên đau, luôn luôn cảm thấy Thái tử là dựa Úy gia và các lão thần, mới vững , cho nên quản đông quản tây, quản cả chuyện của sủng ái ai, nghiễm nhiên là ngữ khí của trưởng bối.
Chàng thể tức giận với mẫu , nhưng ngoại tổ phụ thì vẫn luôn cho ông thể diện.
Trầm ngâm một hồi, Phượng Ly Ngô dậy tới sân viện của Tào Khê.
Tào Khê ngờ Thái tử bữa cơm tới chỗ của nàng, khiến nàng vui mừng quá đỗi. Vội vàng mệnh thị nữ trang điểm đổi xiêm y, đó đón Thái tử trong nội thất.
Tào Khê một mực thầm mếm biểu ca tuấn mỹ, chỉ là Phượng Ly Ngô vẫn luôn lạnh như băng, khiến thế nào.
Nàng đó nghĩ đến biểu ca cùng với Điền cơ Dao cơ mật, lòng như đao cắt, bây giờ cuối cùng cũng ngóng trông biểu ca tới viện tử của , nhưng thấp thỏm .
Sau khi dâng cho Phượng Ly Ngô, trong phòng liền trở nên yên lặng. Phượng Ly Ngô mở miệng, Tào Khê cũng nên cái gì để khí bớt căng thẳng.
Nàng tự thấy bản yêu dã như Dao cơ, cũng chẳng ngọt ngào bằng Điền cơ, liền lập ý riêng một con đường khác là hiền thê, lấy chuyện quản lý kênh đào của Thái tử chủ đề chuyện.
Mê Truyện Dịch
Hiện tại chính là lúc nàng biểu hiện sự hiền hậu của , khi trầm mặc uống một chén , nàng liền hợp thời mở miệng:
- Điện hạ những ngày một mực vì chuyện kênh đào mà vất vả, quốc khố eo hẹp, ý vì quân phân ưu, liền nhờ hoàng hậu giúp đỡ, cho thư cho phụ vương. Phụ vương hứa hẹn, nếu như công trình bên của Thái tử gặp khó khăn về chuyện xoay bạc, phụ vương nguyện ý cho Thái tử mượn dùng để giải quyết tình hình khẩn cấp.
Phượng Ly Ngô lúc mới ngộ , chẳng trách mấy ngày nay ngoại tổ phụ vội vã nhét thủy vận tư, cho dù , nhưng cũng để ý tới.
Đây cũng là bước cuối cùng, còn cách nào khác mới đáp ứng.
Một cỗ tức giận dâng lên, hóa tất cả chuyện dều là do Tào Khê đưa tới.
Mấy ngày nay, Yến vương quả thực sứ giả tới, nhắc tới việc , cũng đồng ý chuyện cho mượn bạc, nhưng điều kiện, chính là yêu cầu Đại Tề đến lúc xuất binh, cùng ông tiến công giao tranh với Yến quốc, Vệ quốc.
Đến lúc đó, Đại Tề xuất binh, ông chiếm mảng lớn cương vực. Đại Tề cùng Vệ quốc giáp giới, cho dù là thịt mỡ ngậm trong miệng cũng ngoan ngoãn phun .
Mà nhận ân tình Yến quốc, còn nhận sự giúp đỡ của ngoại tổ phụ cùng mẫu hậu, chẳng những lập một thủy vận tư giá áo túi cơm, gì cũng Úy gia bó buộc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-198-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Hiện tại hồi phủ, mới chuyện hóa còn ân tình khác, cởi áo nới dây lưng, chung phó đêm xuân với nàng để đền đáp...
Phượng Ly Ngô hỏa khí đằng đằng vọt thẳng ***** đầu.
Tào Khê cũng vài lời của , chính là chạm vảy ngược của Thái tử, vẫn còn tiếp tục lải nhải:
- Nếu Điện hạ cảm thấy còn đủ, cứ với , luôn cùng Điện hạ đồng tâm hiệp lực...
Nàng vẫn xong, chén trong tay Phượng Ly Ngô quẳng vách tường, mặt mày lạnh lẽo trừng mắt Tào Khê :
- Ngươi là trắc phi của Cô, dám can thiệp chuyện triều chính? Cô khi nào kêu ngươi xin Yến quốc giúp đỡ? Là ai cho ngươi lá gan tự chủ trương ?
Tào Khê vạn nghĩ tới Phượng Ly Ngô sẽ phản ứng như , lập tức chút chân tay luống cuống, vội vàng quỳ xuống đất, khiếp sợ :
- Là bồi hoàng hậu chuyện phiếm, ...
Phượng Ly Ngô hiện tại chịu nổi nhất là nhắc tới mẫu hậu.
Mẫu hậu trong tẩm cung bây giờ thịt nát mọc lên giòi, gấm vóc hoa mỹ bao trùm, che lấp thối rữa ngửi .
Phượng Ly Ngô chỉ cần nghĩ đến Tào Khê, luôn tẩm cung mẫu hậu, cùng tên Mao tổng quản chung một phòng... liền cảm giác bẩn tới mức buồn nôn.
Đêm nay vốn là ngủ tại đây một đêm, nhưng tới đây tâm tư cũng cơn buồn nôn đánh cho tan thành mây khói.
Sắc mặt Tào Khê trắng bệch, còn đang cố giải thích, Phượng Ly Ngô là sải bước vung tay áo mà .
Tào Khê vội vã dậy đuổi theo, chỉ thấy bóng lưng cao lớn của Phượng Ly Ngô biến mất tại góc cua hành lang...
Nàng ủy khuất ***** mắt, nhưng thủy chung rõ chính sai chỗ nào.
Còn Phượng Ly Ngô buồn nôn chịu , nhu cầu cấp bách giúp loại bỏ cảm giác khó chịu , kết quả khi rời khỏi viện của Tào cơ, liền trực tiếp hướng về phía ngoại viện....