Bởi vì hoàng thái tử cũng so đo chuyện , mấy cũng coi như chuyện gì, khi ăn uống no say, Lưu Bội tự nhiên dẫn chuyện, đều thiện trò chuyện, ăn uống linh đình cũng coi như tận hứng.
Chỉ là bởi vì đổi chỗ , nên , vị hoàng thái tử ở cạnh Khương Tú Nhuận.
Thiên sảnh nhỏ, hai gần, Khương Tú Nhuận thậm chí có thể ngửi mùi hương bạc hà mát lạnh Phượng Ly Ngô.
Hai khoanh chân, đầu gối *****̃ng thỉnh thoảng chạm .
Khương Tú Nhuận ngừng nhắc nhở bản bây giờ là nam tử, cần để ý mấy tiểu tiết .
nàng đột nhiên nghĩ , thái tử bắt bẻ chuyện nãy, lẽ là do mấy lời nàng chính là suy nghĩ trong lòngPhượng Ly Ngô.
Phượng Ly Ngô mặc dù là trưởng tử Đại Tề, thế nhưng con đường lập trữ quân bằng phẳng. Mẫu mặc dù là vương hậu cao quý, nhưng thất sủng, ngay khi Phượng Ly Ngô còn nhỏ tình thương của phụ .
Phượng Ly Ngô, tên của là khi vương hậu sinh con hơn mười ngày, thì Hoàng đế mới ban cho danh tự.
Phượng Ly Ngô - chính là thần điểu phượng hoàng rời khỏi cây ngô đồng, cũng chỉ thể phủ phục nơi sơn dã, là một con gà rừng bình thường.
Mà sủng phi của Đoan Khánh đế sinh con, hưởng tôn vinh, ban tên là "Phượng Vũ". Một đích một thứ chỉ hơn kém ba tháng tuổi, nhưng tên gọi giấu giếm huyền cơ.
Điều đó cũng ngầm ám chỉ vương hậu, nếu là nữ nhân hiền đức, thì nên mang theo nhi tử rời tới lãnh cung, nhường vị trí trung cung của mới .
Nếu vương hậu thật sự chỉ sinh gà rừng, lẽ trữ quân Đại Tề chính là phương hoàng bay lên cửu thiên - Phượng Vũ hoàng thái tử.
Đáng tiếc, vương hậu mặc dù trời sinh tính tình ương ngạnh, đủ ôn lương, Tề đế sủng ái, nhưng bà sinh một con phượng hoàng hàng thật giá thật, dù áp bức rời khỏi cây ngô đồng, ẩn núp nơi núi rừng, nhưng chờ ngày tích tụ đủ sức mạnh, sẽ dục hỏa trùng sinh, bay lên cửu thiên.
Mê Truyện Dịch
Đây chính là một câu chuyện về nam nhân phụ yêu sủng, thế nào từng bước khỏi lãnh cũng, trở thành một truyền kỳ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-17-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Hắn nắm bắt thời cơ, thừa dịp Đoan Khánh đế chinh dẫn binh chinh phạt nước láng giềng, ỷ đám lão thần ủng hộ, lấy danh nghĩa phụ quân, cung ***** sủng cơ mị hoặc phụ vương, nhốt Phượng Vũ trong ngục.
Khi Đoan Khánh đế lâm trận thất bại, cấp bách cần binh chi viện, Phượng Ly Ngô thừa cơ "Mời" phụ vương thu hồi mệnh lệnh ban , đón mẫu hậu từ trong lãnh cung ngoài, chớ ý nghĩ bất nghĩa phế đích lập thứ trữ quân.
Bị quân địch vây công, xém chút c.h.ế.t đói ở trong thành, Đoan Khánh đế thể gì? Tất nhiên là đồng ý với hết yêu cầu của .
Sau đó Phượng Vũ mắc bệnh cấp tính nên qua đời, đó là ẩn sổ mà Đại Tề đều thống nhất ai nhắc tới.
Tóm , cuối cùng Phượng Ly Ngô hề g.i.ế.c cha đoạt vị, chính là một con hiếu thuận.
Không ai thể bới móc Phượng Ly Ngô, thậm chí còn thiếu việc xếp hàng thứ hai mươi lăm trong danh sách thập nhị tứ hiếu mà thôi.
Bây giờ mặc dù Tề đế còn tại vị, nhưng luôn vẻ bệnh tật, tinh thần sa sút, là kẻ đáng thương nhi tử áp chế, tí thực quyền, ngay cả ngọc tỉ cũng ở trong tay hoàng thái tử.
Kiếp , Khương Tú Nhuận từng tò mò hỏi Tần Chiếu, tại Phượng Ly Ngô mãi chịu kế thừa vương vị?
Tần Chiếu ngược là trầm mặc một hồi, mới :
- Hoàng thái tử là hiếu... Mặt khác... Rõ ràng thấy, ăn , mới gọi là thống khổ nhất.
Khương Tú Nhuận cẩn thận suy nghĩ thật lâu, mới bỗng nhiên hiểu : Vị Tề đế mấy năm gần đây quyền thế, hậu cung cơ đều lượt già , còn những mỹ nhân trẻ tuổi, nếu hoàng thái tử nhận định là yêu nghiệt, thì cũng tổng quản hậu cung nhận định phẩm đức đủ, cung...
Thử nghĩ mà xem, một kẻ háo sắc như Tề đế, ở vị trí vinh hiển nhất thiên hạ, mà hầu hạ xung quanh mấy bà vợ đầu hai thứ tóc, cũng chẳng dậy nổi hứng, so với việc con rối, chuyện còn tra tấn cả thể xác và tinh thần lão .
Mà kiếp , nàng sở dĩ Phượng Ly Ngô mắng nhiếc, cũng bởi vì Phượng Ly Ngô cố tình khó lão cha của , khiến lão già đó mà ăn ...
Đây chính là Phượng Ly Ngô, một kẻ tẻ nhạt, trong lòng chỉ nghĩ tới cường quyền, thù tất báo. Hắn thích rượu chè yến tiệc, ham mê tửu sắc, chỉ say mê quyền mưu, ngừng thu nhận tài trướng của .