Khương Tú Nhuận cảm thấy những học viện xoá tên là đúng, từng từng chừng mực gì cả. Biết rõ nàng là thiếu phó của Thái tử, là cận bên cạnh trữ quân, mà dám say sưa kể bí văn cấm kỵ của đế vương kiêng dè gì hết.
Nàng bất động thanh sắc dậy, xuống lầu thanh toán tiền tiệc rượu, phân phó Thiển nhi lên lầu với một tiếng, rằng nàng tửu lượng cao, choáng váng nên rời nghỉ ngơi.
Thế nên nàng liền về thẳng phủ thái tử. Chỉ là lúc trở về, thái tử chẳng tại , mặc dù ở trong phủ, nhưng hầu bên cạnh ngậm miệng xem Thái tử ở nơi nào.
Khương Tú Nhuận uống rượu nên cũng chẳng quan tâm, liền trở về phòng ngủ.
Nàng cũng , trong phủ đang một trận cực hình.
Trong mật thất phủ Thái tử, Công Tôn Vô Ngôn sắc mặt tái nhợt mặt đất.
Phượng Ly Ngô lạnh lùng chằm chằm, chậm rãi :
- Công Tôn , tư vị Trắc phi của Cô tồi chứ?
Công Tôn Vô Ngôn , mặt trở nên trắng bệch, chỉ nhắm mắt :
- Điện hạ, thực hiểu ý ngài là gì....
Phượng Ly Ngô , khóe miệng nhếch lên, lạnh :
- Ba vị trắc phi phủ hôm đó, đến tột cùng là ai nghỉ trọ trong viện Điền cơ, còn cần Cô rõ ? Cô sở dĩ nhịn đến bây giờ, thật sự là nghĩ Điền cơ mới phủ liền thất , chỉ sợ nàng nhất thời nghĩ quẩn tự sát chứng minh trong sạch, cứ như , Đại Tề cùng Cao Ly chẳng sẽ trở mặt? Thế nhưng chuyện cũng đại biểu cho việc, ngươi- một kẻ sắc tâm to gan như ngươi thể ung dung nhởn nhơ bên ngoài.
Công Tôn Vô Ngôn mặt xám như tro, chỉ im lặng rạp mặt đất.
Kỳ thật *****̃ng ngờ sự tình sẽ phát triển thành dạng . Người thương thành nương tử khác. Công Tôn Vô Ngôn mặc dù cực lực nghĩ thoáng, nhưng trong lòng cũng sầu khổ.
Hôm đó mắt thấy nữ nhân yêu mến kiều mị nhu ngọt, trong lòng càng khổ sở. Trong đêm liền uống nhiều rượu.
Viện của Điền cơ, để trống, lúc rảnh rỗi, luôn thích ở bên trong ngẩn , cho nên vô cùng rõ ràng bố cục bên trong hậu viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-166-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Trong núi giả một đường mòn, liền men theo đường mòn trong viện, vốn là vụng trộm bóng hình xinh của giai nhân, ngờ Điền cơ y phục, nhất thời men rượu dâng lên, khó tự kiềm chế, liền thừa dịp tắt đèn .
Kỳ thật Công Tôn Vô Ngôn cũng , Điền cơ vì nghĩ Thái tử đến đây, nên để trợ hứng, trong lư hương điểm hương thúc tình, cùng với rượu dâng lên, liền mất khống chế, nhào lên thể Điền cơ.
Vốn nghĩ Thái tử tới lặng yên một tiếng động như , trong lòng Điền cơ còn còn nghi vấn.
Thế nhưng ngày thứ hai, nàng hỏi quản sự thể ghi chép Thái tử sủng hạnh , quản sự xin phép thái tử một hồi lâu, Thái tử chính tới chỗ nàng, Điền cơ khi đó mới an lòng.
Mà Công Tôn Vô Ngôn khi trời còn sáng liền vụng trộm rời , trong lòng vốn kinh sợ, thế nhưng về chẳng tại thành thái tử sủng hạnh. Hắn vốn cho rằng thái tử khi rời mới tới. Trời xui đất khiến, che đậy cho , mới yên lòng, nghĩ tới thái tử đột nhiên sai bắt .
Chuyện như thể nhận tội ? Bản c.h.ế.t gì đáng tiếc, thế nhưng nếu liên lụy Điền cơ, chẳng là khổ giai nhân ?
Công Tôn Vô Ngôn chính là cắn chặt răng nhận.
Phượng Ly Ngô cảm thấy cùng loại sắc mê tâm khiếu ngu xuẩn nhiều thật sự là uổng phí nước bọt, lạnh lùng :
- Chẳng lẽ đêm hôm đó, ngươi nhớ để quên thứ gì giường ? Loại phản bội chủ nhân như ngươi, ăn cây táo rào cây sung, Cô thậm chí lười dụng hình. Ngươi nhận nhận, gì khác biệt?
Nghe thấy , Công Tôn Vô Ngôn sắc mặt trắng bệch. Thật sự hôm đó vội vàng rời , cũng để ý bản quên một kiện nội y trong phòng Điền cơ...
Trong phủ y phục của nhóm phụ tá đều giao cho ngoại viện giặt giũ, vì để tránh nhầm lẫn, ở bên trong đều thêu tên của mỗi .
Thị nữ bên cạnh Điền cơ trải rộng tai mắt thái tử, nhất định là thu áo của , đưa tới cho Thái tử.
Bây giờ bằng chứng như núi, quả nhiên là cần thẩm vấn nữa...
Công Tôn Vô Ngôn cũng hổ chịu nổi, chỉ rạp mặt đất, rống lên tạ với Thái tử, phụ công Thái tử hằng ngày ân sủng, chỉ vì một ý nghĩ sai lầm, Điền cơ cũng , còn xin Thái tử điện hạ hãy đối xử với Điền cơ vân vân.
Phượng Ly Ngô hôm nay cũng thanh nhàn, nên mới thời gian tới nhàn hạ cùng gian phu Công Tôn Vô Ngôn.
Mê Truyện Dịch