Thật vất vả, nàng mới kéo Phượng Ly Ngô dậy, rời khỏi tháp lông ngỗng mềm mại, cũng tiện gọi thị nữ tiến đến hầu hạ, nàng chỉ thể phục thị giúp Thái tử mặc y phục.
Quần vết bẩn thể mặc , Khương Tú Nhuận trực tiếp giúp Thái tử mặc quần ngoài, trong lòng nghĩ nếu Thái tử rời , liền ném chiếc quần bẩn chậu than đốt.
Thái tử lên tiếng:
- Giặt sạch cho Cô đưa tới.
Trữ quân một nước, mà keo kiệt như , một chiếc quần cũng lãng phí, chả trách quốc khố Đại Tề lúc nào cũng đầy ắp.
Cái quần thể sai kẻ khác, còn do nàng tự tay giặt...
Tựa hồ Khương Tú Nhuận vui, Phượng Ly Ngô mặc thêm y phục, :
- Cô ám toán, khanh vì cô giải khốn, chẳng lẽ còn vui ?
Khương Tú Nhuận lúc mới phát giác bản chút quá phận, nên giúp buộc đai lưng, nhỏ:
- Điện hạ đối với lắm, chỉ là chuyện đêm qua, nếu lộ ngoài, chẳng trong sạch của hủy hết? Sao thể lấy chồng nữa?
Mê Truyện Dịch
Phượng Ly Ngô cúi đầu nàng đầu tóc rối bù, đang cúi mặt, chóp mũi thấm đẫm lãnh ý :
- Ngươi giả trang nam tử ở trong phủ trạch của Cô, trong sạch còn , ngược ngươi thử xem, tên nam nhân nào dám cưới ngươi?
Nói xong đưa gạt tay nàng , bước ngoài, thế nhưng trong lòng lửa giận, liền :
- Cô cũng qua lời , quân nếu lên thuyền của Cô, đừng nghĩ tới việc bắt cá hai tay, mới chỉ một , nếu vẫn tái phạm ai cũng cứu ngươi .
Hỏa khí của Khương Tú Nhuận cũng câu , nhưng nàng dám cùng Phượng Ly Ngô cứng đối cứng, chỉ thừa dịp ngoài, mới thấp giọng :
- Ra vẻ! Trời sáng, qua cầu rút ván, đêm qua như con cún con cầu . thực là, ai mới là kẻ mất mặt chứ?
Ngày thứ hai đại hôn, bởi vì chỉ nạp trắc phi, cho nên cũng cần cung yết kiến.
Thế nhưng Úy hoàng hậu cho Tào cơ mặt mũi, liền cho truyền tin, mời ba vị vương nữ cung thỉnh an.
Sáng sớm hôm đó, ba viện tử trong phủ Thái tử đều bận rộn, múc nước rửa mặt, chải đầu cài trâm trang điểm...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-162-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Khương Tú Nhuận giày vò cả một đêm, vành mắt thâm quầng, đành dùng phấn dày che .
Bởi vì sáng sớm trở về phận nữ nhi, cho nên thị nữ hầu cận bên đổi thành Đào Hoa. Tiểu cô nương tay chân lanh lẹ, lưu loát chải tóc cho Khương Tú Nhuận, đang định lấy đồ trang sức, Khương Tú Nhuận liền :
- Tiến cung gặp hoàng hậu, thu liễm một chút, chọn chiếc trâm nào đơn giản thôi.
Đào Hoa lời, khi thu thập thỏa, liền tới cửa chờ xe ngựa.
Trong lúc chờ xe ngựa, Đào Hoa bưng tới một đĩa bánh ngọt, mời Dao cơ lót .
Tay nàng mỏi, cầm bánh cũng run lên, liền để Đào Hoa bón cho nàng, một miếng bánh một hớp sữa, ăn uống vô cùng ngon lành.
Tào cơ cùng Điền cơ đều mặc y phục lộng lẫy, một một tới tiền sảnh.
Tào Khê một đêm độc thủ phòng, hình như còn cả đêm, khóe mắt vẫn đỏ ửng, bột phấn cũng che đậy . Nàng bước sảnh, thấy Dao cơ vui vẻ ăn uống, bộ dáng tim phổi, trong lòng cũng tức giận, cảm thấy đây là kẻ suy nghĩ, lẽ cũng trông cậy nàng .
Nghĩ như , nàng cũng lười gì với Dao cơ, chỉ đặt m.ô.n.g xuống ghế, chờ xe ngựa tới.
Ngược Điền Oánh thì khác, một mặt thẹn thùng bất lực, tựa hồ eo bủn rủn, vịn tay thị nữ chậm rãi trong sảnh.
Tào Khê thấy nàng tới, sắc mặt càng lạnh hơn, chỉ hận thể ***** Điền cơ .
Điền Oánh từ đến nay chọc tức đền mạng, chỉ một ánh mắt,thị nữ Minh Nguyệt liền hiểu ý, lớn tiếng :
- Điền cơ, ngài đêm qua phục thị Điện hạ cả một đêm, trời sáng còn kịp nghỉ ngơi, nô tỳ ngài mang đệm êm tới, khi trong xe ngựa cũng thể thoải mái một chút, miễn cho lưng mỏi...
Lời xong, hai mắt Tào Khê dâng đầy nước, bờ môi mím chặt, đúng là bộ dáng chọc tức phát .
Một màn , kiếp Khương Tú Nhuận xem qua bao nhiêu . Điền cơ vốn là như , bóng gió chọc tức Tào cơ.
Thế nhưng nàng lúc Điền Oánh , chút ngẩn , nếu Thái tử đêm qua nghỉ tại viện của Điền cơ... Thế thì tên mặt dày quấn lấy nàng giường đến hừng đông là ai?
Miếng bánh ngọt đang nuốt xuống lập tức nghẹn, thể ăn tiếp nữa.
Điền Oánh dáng vẻ sững sờ của hai vương nữ trong đại sảnh, mặt càng tỏ vẻ đắc ý hơn.
Tất cả đều giống như nàng suy đoán, đêm qua Thái tử vẫn là sủng hạnh nàng. Mặc dù tới muộn, tắt đèn mới tiến . Thế nhưng Thái tử tuổi trẻ cường kiện, cũng điểm dừng, trọn vẹn nàng cả một đêm.