Khương Tú Nhuận còn hết, sắc mặt thái tử liền trở nên khó coi, kéo dài giọng :
- Thiếu phó là đang chất vấn hùng phòng của Cô?
Khương Tú Nhuận trong lòng tự nhủ, ngươi đời con nối dòng cũng , ngay cả cái rắm đều lưu , mà hùng phong của ngươi thế nào chứ?
Thế nhưng lúc đao đang gác cổ , cũng là lúc cứng rắn, chỉ gấp rút giả bộ kính cẩn theo:
- Tú Nhuận cải trang như thế, chính là trở thành cung phi hầu. Thái tử tài đức vẹn , là đối tượng mà nữ tử khắp thiên hạ ngưỡng mộ, đến lúc đó phì yến gầy vây quanh Điện hạ đều đủ cả, ai dám chất vấn hùng phong của ngài...
Tiếng nhu hòa, thế nhưng lời lộ sự kiên cường, nàng uyển chuyển rằng, chỉ nguyện cùng Thái tử một đôi phu thê giả, cũng chân chính trở thành "bình thê" của .
Phượng Ly Ngô hiểu?
Mê Truyện Dịch
Đại vương nữ Ba quốc đây là đang cự tuyệt , rằng nàng gả cho .
Điều khiến cứng đờ, sắc mặt trở nên khó coi.
Từ nhỏ tại lãnh cung, nhiều chuyện gặp khiển Phượng Ly Ngô cảm thấy chỉ cần cố gắng nắm giữ quyền cao thế trọng, liền thể đạt hết thảy, tỷ như phú quý, sơn hào hải vị, và lòng .
Nữ nhân cũng , chính vì phụ thuộc quyền thế mà trở nên hèn mọn.
Thử hỏi đường đường trữ quân một nước —— tương lai là Đế vương Đại Tề, nếu nữ nhân nào, kẻ nào là ngoan ngoãn cúi đầu theo, dựa để chờ đợi sủng hạnh?
Huống chi chỉ là một nữ tử mồ côi của một nước yếu, nắm chặt trong tay, sinh tử cũng chỉ trong một ý niệm của ?
Vốn cho rằng nàng khi thấy sẽ cảm động, sẽ như thường ngày nịnh nọt phụ họa, cảm ân rơi nước mắt. Thế nhưng con mèo nhỏ đúng là , mà gần xa tỏ ý ghét bỏ .
Thực sự là quen nuôi, chỉ bất cẩn, liền nàng bất thình lình dùng móng vuốt cào một vết.
Thử hỏi vương nữ cường quốc Điền Oánh và Tào Khê, ai dám ở mặt thẳng, chính thê gả?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-152-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Phượng Ly Ngô thừa nhận, nàng đích xác khơi gợi lên nhiều dục niệm mà từng . Thế nhưng dù thế nào nữa, trong mắt , nàng cũng chỉ là nữ nhân mà thôi.
Mặc dù nguyện ý lấy thời gian rảnh rỗi đùa cợt nàng, cũng nguyện ý vì nàng che mưa chắn gió, nhưng nghĩa là sẽ nữ sắc mê hoặc như mấy kẻ hôn quân.
Đã đầu gối của bình yên sống qua ngày, *****̃ng sẽ mềm lòng với nàng, chỉ đợi qua thời gian , sẽ quét khỏi phủ, mặc nàng tự sinh tự diệt!
Nghĩ như , mặt lạnh dậy liền .
Khương Tú Nhuận tự nhiên là nhắm mắt theo sát phía , nhưng nãy nàng một mực quỳ gối, cho nên hai chân tê nhũn , hơn nữa còn mặc váy áo chân đeo guốc gỗ, bước nhanh như chạy theo phía , nên khi nàng bước xuống bậc thang, chân dùng lực, trượt một cái liền ngã từ bậc thang xuống. Đầu gối va nhẹ, lưng cấn ở ngay bậc thang, lực cũng mạnh, nàng đau đớn gập .
Phượng Ly Ngô vốn bước nhanh ở phía , hiện đầu , liền thấy vương nữ Ba quốc tóc dài rối tung, váy đỏ lay động, ngã ở bậc thang dậy nổi...
Hắn nhíu mày sải bước , nửa xuống, trông thấy mặt của nàng trắng bệch mồ hôi trán túa , liền đưa tay thử dìu nàng dậy.
Hắn đỡ nàng, đụng tới chỗ nào, Khương Tú Nhuận chỉ cảm thấy càng đau đơn hơn. Hơn nữa nàng còn nhận nam trang, liền cắn mu bàn tay , liều mạng kêu tiếng, tránh kinh động thị vệ, bí mật của .
Phượng Ly Ngô quen nàng tự ngược bản , liền giật tay nàng xuống:
- Đau ở thì , cắn gì!
Khương Tú Nhuận nước mắt đảo quanh hốc mắt, thấp giọng nỉ non:
- Có lẽ ngã quá mạnh, thể động đậy ... Xin Thái tử cho gọi Thiển nhi tới, để nàng giúp đổi y phục, cõng trở về.
Bởi vì nàng đột nhiên đổi về nữ trang, cho nên giọng cũng tận lực hạ thấp xuống, hơn nữa do đau nên âm thanh chút run rẩy, chỉ khiến trong tai Phượng Ly Ngô như lông vũ quét qua ngứa ngáy...
Hắn nhíu mày xuống mắt cá chân của nàng, sưng to, lưng nàng lẽ cũng va một phát.
Thế là đưa tay ôm lấy nàng, ôm về phòng, đó cầm y phục lên giúp nàng nam trang.
Khương Tú Nhuận thấy ý tứ tránh , liền mấy câu ám chỉ Thái tử nên tránh một chút. Thế nhưng Phượng Ly Ngô cảm thấy cùng tiểu đồ vật hao phí thời gian quá lâu, cũng kiên nhẫn nữa, chỉ nghiêm mặt :