Vốn dĩ hôm nay tới phủ Lưu Bội khách, nhưng chuyển tới ngõ nhỏ , trong lòng liền thoải mái.
Hơn nữa giọng Khương thị đặc mùi nhà quê, phát âm chuẩn, nhỏ thì cúi đầu im lặng, lớn thì vài câu xong cũng tiếp lời nữa, vẻ như bao giờ qua mấy chuyện kiểu , lập tức xem thường Khương thị.
Vài ngày kể chuyện quốc thư gây trò điện Kim Loan, trong thư lời hiến tử, khiến cho ngày cả già ở Lạc An cũng coi thường Ba quốc.
Giờ hai kẻ mặt, bộ dáng ngờ nghệch, quả thực lời đồn cũng là giả.
Lòng xem thường, cho nên căn phòng chật chội cũng càng trở nên khó chịu.
Khi Lưu Bội lấy cuốn sách cổ mới cho chiêm ngưỡng, lạnh lùng hừ một tiếng :
- Tại hạ khi cuốn sách , như nhặt bảo bối. Sau khi tắm gội, y phục, thiền cả canh giờ khi lòng còn tạp niệm mới mở sách , chỉ sợ tâm tịnh, bẩn sách thánh hiền. công tử tại hạ ở phòng nhỏ cũ kỹ lấy sách , còn mặt mấy kẻ phàm phu tục tử nơi biên cương, tại hạ khó lòng theo.
Tuy rằng ở đây mặt Thái tử điện hạ tôn quý, thế nhưng những kẻ sách đều tính cách của riêng , trong một tình huống nếu tỏ kiêu ngạo xu nịnh khiến trách, mà trái càng khiến thấy kính nể. Vì khi xong, lệnh cho thư đồng thu dọn mấy quyển sách còn , định phất tay áo rời .
Khương Tú Nhuận vốn luôn yên lặng, chỉ vì một câu "phàm phu tục tử nơi biên cương" nàng liền ngẩng đầu lên, trong lòng nghĩ: "Kẻ thật đáng ghét, từ đầu tới cuối đều khiến ưa nổi."
Nhắc đến Phàm Sinh, thì kiếp và Khương cơ cũng chút mâu thuẫn. Hắn vốn tự cho bản thanh cao, cho nên luôn để một chất nữ xuất Hoán Y Cục mắt.
Vì thế, trong kiếp ít giữa đám đông, lớn tiếng giễu cợt nàng và ca ca.
Mê Truyện Dịch
Hôm nay, thấy tới phủ khách, vốn nàng nhịn một chút, do kiếp và kiếp giống . Nàng hiện tại chỉ cùng ca ca an phận ở đây một quãng thời gian, cho nên gây thù chuốc oán.
Thế nhưng Phàm Sinh thật sự đáng ghét, như con chó, đụng tới nhưng vẫn cắn . Nếu hôm nay nàng để cho phất tay áo rời , ngày mai Khương thị sẽ trò cho cả kinh thành .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-15-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Tới lúc đó ca ca giống như kiếp , đám nhân sĩ ghét bỏ, còn mưu cầu tiền đồ gì nữa?
Nghĩ như nàng qua mấy quyển sách , lạnh lùng mở miệng:
- Chẳng qua chỉ là mấy cuốn sách phóng đáng của đám nhân sĩ tiền triều, cũng đáng để ngươi kính cẩn đối đãi như ? Nếu ngươi mang càng , tránh ô uế khí nơi ... Thiển nhi, múc nước giếng qua đây, phàm là nơi thư đồng ôm sách qua, giội nước rửa sạch ba cho .
Bạch Thiển vẫn luôn gác bên ngoài, lệnh liền lập tức xắn tay áo, xách một xô nước đầy ở cửa. Vết bớt mặt dữ tợn, ánh mắt sáng ngời chằm chằm thư đồng như hổ rình mồi, vẻ như nếu rửa sạch sân thì sẽ ấn đầu xuống xô nước đó .
Mọi đều dáng vẻ xách thùng nước của Bạch Thiển dọa cho sợ hãi.
Phàm Sinh cũng Khương Tú Nhuận chọc nổi giận cả run rẩy, chỉ Khương Tú Nhuận quát:
- Kẻ ngu nhà ngươi. Đây là sách của Vệ Tử tiền triều, mà ngươi dám là bẩn nhà ngươi?
Khương Tú Nhuận đương nhiên đó là sách của Vệ Tử. Kiếp nhiều lấy cuốn sách khoe khoang, thậm chí còn hơn mười cuốn sách giải nghĩa bản sách cổ .
Hiện tại, thời điểm hẳn là Phàm Sinh mới bộ sách , cơ bản còn kịp nghiên cứu sâu về nó, thể bằng trùng sinh như nàng.
Sau khi Phàm Sinh giận dữ mắng mỏ, nàng dứt khoát đổi từ quỳ chân thành vắt chân sang một bên, tay cầm chén rượu, ngữ khí ngả ngớn :
- Dù từng qua, nhưng chỉ mấy chữ ngoài bìa sách là thể đoán , chính là mấy lời ngôn luận tu của Vệ tử ? Ngay khi quốc gia tràn ngập nguy nan, mà ông bỏ mặc quan tâm, để thứ cho thứ , trốn trong núi theo đuổi cái mà gọi là hiền danh, gì đáng để kính trọng?
Năm đó Vệ Tử là hoàng tử tiền triều Đại Ngụy, nhượng hiền cho thứ khác mẫu. Cho dù phóng hỏa đốt rừng mời ông kế thừa vương vị, ông cũng chịu , hiền đức tới bực , mà vẫn luôn thế nhân tôn sùng.