Phượng Ly Ngô chớp chớp mắt, lạnh lùng :
- Thật ? Tần tướng quân hình như đối xử với ngươi vô cùng đấy! Hôm nay mấy đều hỏi thăm quân, lo lắng quân tại phủ thái tử sinh hoạt ...
Khương Tú Nhuận *****̃ng buồn bực, Tần Chiếu trúng tà gì , kiếp kiếp đều quấn quít lấy , thế nên liền rầu rĩ :
- Tại hạ chân thực quan hệ gì với cả, cũng từng cùng chuyện, thế nào mà thành thiết ? Hắn ngược là thật... Thái tử phải chăng Tần tướng quân gì ngài hiểu nhầm, khinh bỉ tại hạ?
Phượng Ly Ngô khuôn mặt tức giận ửng hồng của Khương Tú Nhuận, nghĩ một lúc, đó đáp:
- Cũng là cho hiểu lầm. Ngược là bởi vì quân trêu chọc Cô, hôn quân một cái...
Thái tử Đại Tề chuyện luôn luôn chững chạc đàng hoàng, gương mặt xinh nhưu nữ nhân luôn bày vẻ nghiêm nghị thể xâm phạm, mà hôn nàng????
Lời quỷ dị kiểu thực khiến cho kinh hãi, nàng chớp chớp mắt, lòng nghi ngờ là do nhầm hiểu sai thâm ý trong lời của Thái tử.
Khương Tú Nhuận cũng hiểu, chỉ khẽ nhếch miệng, lòng buồn bực điện hạ tự nhiên hươu vượn cái gì. lúc đó môi của vươn tới, xâm nhập mà ngậm lấy môi nàng, như đứa trẻ bướng bỉnh hai đôi môi kề sát ...
Khương Tú Nhuận rõ, tính mệnh của và trưởng đều trong tay trữu quân Đại Tề, thế nhưng vì năm bảy lượt kinh bạc ? Chẳng lẽ ... gì ?
Nghĩ thế, cảm giác tức giận khi khinh bạc liền tia sợ hãi quấn quanh, nàng chỉ thể đẩy , trầm thấp thử dò xét:
- Điện hạ đối với như ... là vì cảm thấy giống như nữ tử?
Phượng Ly Ngô dừng một chút, hỏi :
- Quân cảm thấy giống nữ tử ?
Khương Tú Nhuận dám ngẩng đầu biểu cảm của Phượng Ly Ngô, chỉ nửa cúi đầu :
- Tại hạ... Chỉ may mắn là nữ tử... Nếu là nữ tử, tại hạ hiện tại chính là một bữa ăn của phụ vương điện hạ, cảm giác tươi mới tất nhiên sẽ khiến thèm , thế nhưng ăn nhiều , mỹ vị đến cũng lúc nguội lạnh, cả đời quan tâm. Nếu là như , tại hại chỉ nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ..
Phượng Ly Ngô đưa tay nhấc cằm của nàng lên, ngoài ý thấy khuôn mặt chiều nay còn cao cao tại thượng pha lẫn ngạo mạn của thiếu niên, hiện giờ nước mắt đong đầy...
Đôi mắt trong veo lộ linh khí hiện tại ngâm trong nước mắt, thể thấy nàng thực sự sợ hãi, giống như con dê nhỏ đợi tới thịt . Sự bất lực của nàng khiến cho cảm thấy đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-139-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Phượng Ly Ngô trái tim lạnh lẽo cứng rắn, trong bất tri bất giác khẽ nhăn một cái, vốn là lột y phục của nàng, hung hăng nhục nhã chất vấn nàng nhưng hiện tại ***** đó sớm bay mất.
Hắn dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lau giọt nước mắt nàng mới trượt xuống, đó nhéo nhéo má của nàng:
- Nhìn ngươi giống nữ tử, mà giống như đứa trẻ ham nhè, cần Cô mời nhũ mẫu đến dỗ dành ?
Khương Tú Nhuận kỹ thần sắc Thái tử, thật giống như thấu cái gì, trong lòng bỗng nhiên thở dài một .
Mới, nàng thật sự sợ hãi, sợ Tần Chiếu hết chuyện với Thái tử, sợ Thái tử hỏi hưng sư vấn tội.
Đến lúc đó, liền đánh về nguyên hình. Có khi Phượng Ly Ngô hận lừa dối, đẩy hoán y cục, thậm chí còn liên lụy với ca ca.
Thế là hết thảy đều như kiếp diễn ... Khuất nhục như , nàng chịu đựng nữa!
Sau khi buông lỏng, nàng mới phát hiện cả đều mệt mỏi, tay chân vô lực tê liệt ngã trong n.g.ự.c Thái tử.
Nàng giãy dụa dậy, thế nhưng Phượng Ly Ngô hết tới khác buông tay, chỉ thản nhiên :
- Nhìn ngươi *****̃ng buồn ngủ, cùng Cô ngủ trưa.
Nói xong liền ôm lấy nàng, về phía giường nghỉ trưa trong thư phòng.
Chuyện lớn chuyện nhỏ, hiện tại đều Thái tử hù chết. Khương Tú Nhuận nào còn buồn ngủ nữa, chỉ Thái tử buông để lui xuống, mời Thái tử một ngủ tránh phiền.
Mê Truyện Dịch
Thái tử khép hờ mắt :
- Quân nếu buồn ngủ, vẫn cùng Cô thưởng thức tranh họa , miễn một nhàm chán...
Khương Tú Nhuận từng xem qua tranh họa mà Thái tử cất giữ, mặc dù họa công tinh xảo, nhưng nàng cũng dám hưởng thụ. Chỉ vội vàng , hiện tại nhắc tới chuyện xem tranh, cảm thấy buồn ngủ .
Sau đó lập tức Thái tử đàng hoàng kéo , cùng ngủ trưa.
Hai ôm chợp mắt, nhừng đều buồn ngủ, chỉ lắng thở nhàn nhạt gần kề của đối phương, mỗi đều suy nghĩ riêng...