Đoan Khánh đế ngày nhớ đêm mong, liền giội một gáo nước lạnh đầu, lập tức long nhan giận dữ, triệu lễ y tới xác nhận thực hư.
Lễ ty tiến cung, đó việc đầu tiên là tới phủ Thái tử.
Lúc thái tử rõ cho phép để lộ việc ngoài, nhưng hôm nay truyền tới tai hoàng đế. Lễ ty cảm thấy hai mặt đều khó , chỉ thể hỏi một chút ý tứ Thái tử xem chuyện nên xử trí như thế nào.
Ba quốc phạm chuyện hổ như , theo lý cũng chẳng liên quan gì tới Phượng Ly Ngô. Một nước yếu mà dám ba phen bốn bận nhục nhã Đại Tề, long án bên trực tiếp bày binh phù, đến lúc đó dùng thiết kỵ san bằng Ba quốc, mới gọi là lấy mặt mũi về.
bởi vì phụ tá của , Phượng Ly Ngô buông tha cho Ba Quốc một con đường sống.
Dù nếu là chuyện bê bối lan truyền ngoài, Khương Tú Nhuận tất liên luỵ, thể đơn bạc yếu đuối, sợ một ngày trong lao tù cũng chịu nổi.
hiện tại chuyện chất nữ Ba Quốc sinh con lan truyền khắp Lạc An, cho dù phát binh, nhưng ngòi bút của đám ngự sử cũng ăn chay, trong triều chắc chắn sẽ ồn ào một phen.
Phượng Ly Ngô nhíu chặt mày :
- Tin tức tại lan truyền ngoài?
Chủ ty Lễ quan do dự, tựa hồ lời khó . Giọng Phượng Ly Ngô lạnh xuống:
- Tình hình thực tế thẳng , nếu gì sai sót, bắt ngươi tra hỏi.
Chủ quan lễ ty dám trì hoãn, liền dõng dạc :
- Ngày chất nữ Ba quốc sinh con, Kính hầu cũng ngoại thành việc, lưu dịch trạm một đêm, đó liền rời . Mấy ngày , Kính hầu về kinh, đó lời liền truyền ...
Phượng Ly Ngô khẽ nhíu mày, Kính hầu chính là của Điền Oánh, nghĩ tới ông cũng lắm lời như .
Sau khi Điền Oánh thành Lạc An, liền sống nhờ ở Kính hầu phủ, thấy Điền Oánh sắp gả cho Thái tử, cũng khó trách lễ quan kiêng kị dám thẳng.
Hơn nữa, cho dù lời thực là do Kính hầu truyền , cũng chẳng cách nào răn dạy ông . Dù chuyện cũng do quốc quân Ba quốc sai, còn dám đưa nữ nhi bụng lớn tới đây, chuyện mất mặt, Đại Tề nào nghĩa vụ Ba quốc che đậy chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta/chuong-110-thai-tu-xin-dung-quan-lay-ta.html.]
Kỳ thật, lời thật đúng là Kính hầu truyền , mà Điền Oánh hiện tại Khương Tú Nhuận thấy thuận mắt!
Trực giác của nữ nhân thường rấtchuẩn. Điền Oánh cảm thấy Phượng Ly Ngô đối xử quá với tiểu Khương công tử! Cảm giác thể rõ ràng khiến cho nàng như nghẹn ở cổ họng, vô cùng khó chịu.
Cho tới tận hôm đến pháp trường xem hành hình, thấy ánh mắt Phượng Ly Ngô về phía Khương Tú Nhuận, Điền Oánh mới tỉnh ngộ, thái tử đối chất tử Ba quốc...quá ôn nhu cẩn thận!
Nhìn thấy , mới nhận nhiều chuyện càng suy nghĩ cẩn thận càng thấy đáng sợ.
Cũng chẳng trách ngày ở đạo quán, khi "bắt gian" thái tử vẫn cầm nhẹ đặt khẽ với tiểu Khương công tử, chỉ còn thiếu nước tự hầm canh bổ cho tên "gian phu" đó ấm mà thôi.
Nàng nghĩ tới đó, Thái tử mê luyến nữ sắc, trong kinh thành cũng hề chuyện gió trăng truyền . Thái tử giữ trong sạch, nếu tinh tế ngẫm khi nào là thích nữ sắc mà chỉ thích nam nhân?
Từ đó trở , Điền Oánh càng chú ý tới động tĩnh của tiểu Khương công tử.
kỳ quái ở chỗ, từ chuyện đó xảy , tiểu Khương công tử xuất hiện mặt nữa.
Ban đầu Điền Oánh *****̃ng buồn bực, cho cho tới khi cữu phụ trở , chất nữ Ba Quốc tại dịch quán sinh con. Điền Oánh lúc mới hiểu chuyện.
Mấy ngày , bộ dáng Thái tử đều là u ám khó chịu, khiến cho Điền Oánh tưởng rằng thái tử chấn nộ, nên nhốt Khương Tú Nhuận .
Thế nhưng là nghĩ tới, cuối cùng Khương Tú Nhuận vậy mà chẳng chuyện gì xẩy , vẫn ngang nhiên xuất hiện mặt khác, còn tiền hộ hậu ủng hơn cả , hoànn là bộ dáng trương dương tự đắc thái tử ân sủng.
Lần , Điền Oánh càng thêm chắc chắn suy nghĩ của ... Chỉ cần ngẫm một chút, nàng khi tiến phủ Thái tử, cùng một thiếu niên tranh thủ tình cảm, khiến cho Điền Oánh dâng lên cảm giác chán nản, ăn ngủ yên.
Thế nhưng khi nàng nghi kỵ trong lòng cho cữu phụ , Kính hầu lạnh khoát tay :
- Điện hạ có thể đến ngày hôm nay, chính là đám lão thần ủng hộ, trái rõ ràng, đương nhiên sẽ lấy bỏ.
Mê Truyện Dịch
Điền Oánh cữu phụ ý gì, cho tới khi trong thành Lạc An dấy lên tin đồn chất nữ Ba Quốc sinh con ở dịch trạm, Điền Oánh mới giật .
là cữu phụ gừng càng già càng cay, mượn cơ hội dùng miệng lưỡi đời, lập ý phá vỡ khối u nhọt chất tử Ba Quốc.